Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 465: Không Phải Đã Chia Tay Rồi Sao



“Không phục cứ bảo người đàn ông của cô tới tìm tôi tính sổ, đến ℓúc đó hai người cùng ℓên tôi cũng không có ý kiến.”

“Đi!”

Vương Vũ kéo Lý Vũ Tình đến trong phòng nghỉ ngơi.

Trở ℓại phòng mình, Lý Vũ Tình ℓập tức chảy nước mắt, cô ta đứng trong phòng, quay ℓưng về phía Vương Vũ:

“Anh còn quản em ℓàm gì? Không phải đã chia tay rồi sao?”

Vương Vũ đứng ở phía sau rất bình tĩnh, bình tâm tĩnh khí nói:

“Từ trước tới nay anh chưa từng nghĩ tới chuyện chia tay em, nhưng mà những thứ em muốn anh không ℓàm được, cũng không cần thiết ℓàm, đối với em cũng không có quá nhiều chỗ tốt, đâu cần phải như thế?”

Dường như vẫn luôn là cô ta sai, mà anh ta mới là người đúng.

Loại cảm giác này khiến Lý Vũ Tình vô cùng khó chịu, thời gian dài mâu thuẫn càng ngày càng nhiều.

Đặc biệt là lần này gặp phụ huynh, cho tới chuyện kết hôn, quan niệm giữa hai nhà hoàn toàn khác biệt, Vương gia căn bản không muốn làm cho nhà bọn họ.

Cô ta muốn làm gì đối phương cũng cảm thấy là sai, như vậy còn kết hôn kiểu gì?“Là anh không xứng, anh không xứng khiến gia tộc ra tay biến cả nhà mẹ đẻ của vợ thành hộ khẩu thủ đô, anh không xứng khiến gia tộc của anh tiêu phí sức người sức của điều nhà mẹ đẻ của vợ đến thủ đô sắp xếp công việc, anh càng không xứng khiến gia tộc điều cả nhà cậu của vợ đến thủ đô chăm sóc thỏa đáng, đã hiểu chưa?”

Lý Vũ Tình há miệng thở dốc, vừa thẹn vừa bực, cuối cùng biến thành thẹn quá hóa giận:

“Anh đừng nói với em bằng giọng điệu như thế, yêu cầu của cha mẹ em đúng là quá phận, nhưng nhà anh không phải không làm được. Ông nội anh, chú bác ấy đều có bản lĩnh ấy, cho dù không chiếu cố được, tốt xấu gì cũng nên cho em chút mặt mũi, sắp xếp một hai công việc lấp kín miệng cha mẹ em không được sao? Sao cứ phải từ chối hoàn toàn như vậy, khiến em không xuống đài được?”

“Em gả cho anh đến thủ đô, cách nhà mẹ đẻ tận nửa đất nước, cha mẹ em chỉ muốn cách em gần một chút vì sao không thể? Có nhà mẹ đẻ ở đó nhỡ đâu em chịu ấm ức còn có chỗ để đi, nhưng các anh có ý gì? Vừa nghe đến đây đã không đáp lại nửa câu, rõ ràng là muốn nhà mẹ đẻ của em ngoan ngoãn đợi ở Kim Lăng, thái độ cuối cùng là có ý gì? Ý không phải là muốn em đoạn tuyệt quan hệ với nhà mẹ đẻ, mới để em gả cho anh sao?”…

Lý Vũ Tình rất chán ghét thái độ luôn phủ định cô ta của Vương Vũ, mới đầu khi bọn họ yêu đương còn khá tốt, hai người luôn trò chuyện rất hợp.

Nhưng không biết vì sao bắt đầu từ lúc nào, lời nói việc làm của cô ta dần khác với Vương Vũ.

Cô ta muốn làm, cô ta cảm thấy đúng, phần lớn Vương Vũ luôn cảm thấy không cần phải vậy.
“Anh cho rằng em bán cho nhà các anh à?”

Vương Vũ nhắm mắt lại, lại nâng mắt nhìn người trước mắt lần nữa, anh ta cảm thấy rất vô lực.

Anh ta không rõ nhà mẹ đẻ đối xử với Lý Vũ Tình không tốt chút nào như vậy, vì sao Lý Vũ Tình còn cố chấp với mặt mũi của nhà mẹ đẻ?

Dù sao cũng là người mình từng thích, anh ta cũng nghiêm túc trong mối quan hệ này, không muốn đùa giỡn tình cảm của con gái.“Cái gì gọi là đối với em không có chỗ tốt? Cái gì mà không cần thiết? Dù sao chỉ cần là em yêu cầu các anh luôn cảm thấy không cần thiết. Nói đến cùng chính là khinh thường em, các anh cảm thấy em không xứng có phải hay không?”

Vương Vũ há miệng thở dốc, im lặng rất lâu mới nói: “Là anh không xứng.”

Lý Vũ Tình sửng sốt.

Vương Vũ bình tĩnh trần thuật sự thật, bình tĩnh thậm chí khiến Lý Vũ Tình cảm thấy hơi hoảng loạn.Có vấn đề anh ta nguyện ý câu thông, cũng không muốn vì chút vấn đề mà trực tiếp đá người ta.

Anh ta hít sâu một hơi, cố gắng khiến mình bình tĩnh lại.

“Nhà mẹ đẻ chỉ biết ép khô giá trị trên người em, cũng không suy xét em ở nhà chồng sẽ bị đối đãi như thế nào chỉ biết công phu sư tử ngoạm, vì sao em cho rằng đó là chỗ dựa? Nếu bọn họ để ý em chỉ một chút, sẽ nói ra yêu cầu vô lễ như thế ư?”








Bạn cần đăng nhập để bình luận