Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 238: Tương Lai



Lục Hướng Dương cười nói:

“Đứa bé không phải không có ai trông, không nhất thiết ℓà em. Hơn nữa em còn trẻ, học nhiều không có hại đối với em, tương ℓai đến Lục gia cũng ℓà cô gái có học vấn tốt. Anh biết em đi vào giới đó sẽ có người xa ℓánh em, cho nên sẽ sắp xếp trước cho em, dạy em ứng phó như thế nào, mà không phải cả ngày mở miệng nói phải bảo vệ em.”

Lục Hướng Dương cúi đầu, trán chống ℓên trán cô, nghiêm túc nói:

“Ông bà nội của anh đều đã ℓớn tuổi như vậy, anh còn bắt bọn họ trông con giúp anh, ông bà nội mà biết được chắc chắn sẽ đánh anh!”

“Đây là anh nói đấy nhé, em chỉ tin anh lúc này, nếu anh lại gạt em, sau này em không bao giờ tin tưởng anh nữa. Em sẽ lén chạy trốn, anh chắc chắn không tìm được em.”

Lục Hướng Dương nhìn cô, trong mắt đều là ý cười:

“Nếu em còn có băn khoăn đối với anh, vậy vì sao còn luôn ở bên cạnh anh? Là vì thích anh, luyến tiếc đi có phải không?”Cố Thanh Thanh mở to mắt nhìn anh, người đàn ông này quá mê người, thật sự tràn ngập mị lực, trên người anh có hơi thở dương cương khí phách đàn ông mà đời trước cô luôn khát vọng nhưng không tìm được trên người người đàn ông khác.

Là một loại đáng tin cậy, cảm giác an toàn!

Trên mặt Cố Thanh Thanh không nhịn được hiện lên tươi cười, khóe miệng nhếch lên, mi mắt cong cong!Anh cạy hàm răng của cô, triền miên hôn sâu, mới là anh muốn.

Có một số lời đã nói ra, khoảng cách sẽ kéo lại gần hơn.

Hai người đều không phải người rối rắm xấu hổ, Cố Thanh Thanh cảm thấy Lục Hướng Dương là một người khinh thường với lừa gạt con gái, nếu anh có thể nhìn ra được băn khoăn và lo lắng của cô, biết vấn đề nằm ở đâu, rồi trực tiếp đi giải quyết vấn đề, mà không phải trốn tránh.“Hai anh trai của anh còn chưa kết hôn đâu! Ở bộ đội toàn đàn ông vạm vỡ với nhau, không biết khi nào mới tìm được vợ. Sau khi em gả cho anh, sinh con là đứa bé đầu tiên của Lục gia, không biết ông bà nội anh sẽ vui cỡ nào!”

Cố Thanh Thanh cười nói: “Anh nhanh như vậy đã nghĩ tới đứa bé rồi sao?”

“Đó là đương nhiên, anh rất muốn!”Lục Hướng Dương cười nói: “Không đâu, bọn họ ước gì anh sinh thêm mấy đứa cho bọn họ chơi ấy chứ!”

Cố Thanh Thanh: “…”

“Anh nói thật, đặc biệt là con gái. Thực ra năm đó mẹ anh rất muốn sinh một đứa con gái, đáng tiếc cuối cùng không được như ý nguyện.”Cố Thanh Thanh thưởng thức cúc áo trước ngực anh, ấm ức không nói lời nào.

Lục Hướng Dương đã hiểu, cúi đầu hôn miệng nhỏ của cô gái.

Vẫn mềm mại như vậy, ngọt như vậy, lướt qua đã không thỏa mãn được anh.Nói đến đây Lục Hướng Dương ôm người trong lòng chặt hơn, trở mình đè cô dưới người:

“Anh nói nhiều như thế, chính là muốn nói cho em anh biết rõ mình đang làm gì, cũng có năng lực giải quyết tốt hậu quả. Nếu anh thật sự có hứng thú với liên hôn, lúc trước khi Lục gia xảy ra chuyện anh đã làm. Trong nhà vốn chuẩn bị giữ lại anh, là anh tự mình từ bỏ, bởi vì anh có biện pháp khác, chuyện liên hôn căn bản không có khả năng xảy ra ở trên người anh.”

“Anh thích em, không phải vì em cảnh giác thông minh mà là thích em, là thích em sau này, thưởng thức cảnh giác và thông minh của em. Mẹ em là không gặp được người đàn ông tốt, hoan nghênh em dùng những khảo nghiệm mà mẹ em nói với em để thử anh, anh đảm bảo sẽ không khiến em thất vọng.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận