Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 169: Cô Yêu Bản Thân Cô Nhất



Một khi quan hệ quá mức thân mật, thì nhất định phải đi vào hôn nhân.

Lục Hướng Dương xuất thân tôn quý, gia tộc hiển hách, hiện giờ cho dù nghèo túng, thế ℓực của anh cũng chưa hoàn toàn ngã xuống, vẫn hơn rất nhiều người.

Đợi đến mấy năm sau gia tộc trở ℓại quỹ đạo, ông bà nội cha mẹ của anh đều trở ℓại thủ đô, sự nghiệp của gia tộc đình trệ mấy năm, nói không chừng đến ℓúc đó càng ℓiên hôn để củng cố địa vị.

Bởi vì tình yêu, sao có thể đối nghịch với người nhà ở chung mấy chục năm?

Trước mắt trước khi mọi người đều chưa nghĩ kỹ, không làm rõ thực ra là tốt nhất, tránh cho tương lai kết thúc trong xấu hổ.

Thực ra Lục Hướng Dương cũng nghĩ như vậy đúng không!

Cố Thanh Thanh bình tĩnh nhìn sườn mặt của Lục Hướng Dương, gương mặt này thật sự quá đẹp trai!

Dưới ánh mặt trời, hình dáng rõ ràng như vậy, yết hầu vô cùng gợi cảm, thật sự rất đẹp.Lục Hướng Dương gật đầu: “Được, về phòng đi!”

Cố Thanh Thanh đứng dậy, đi cắt một ít củ cải và nấm bỏ vào trong nồi, đậy nắp nồi vào rồi trở về phòng.

Lục Hướng Dương nhìn bóng dáng cô, bóng dáng này lại yểu điệu hơn nhiều, dường như gần đây Cố Thanh Thanh cao lên không ít.

Giữa trưa hôm nay ăn tết, Lục Hướng Dương mời Thạch Lỗi Hứa Quốc Bưu cùng tới đây ăn cơm, ngoài ra còn có một người khác, chính là người đầu óc tương đối tỉnh táo Hứa Tấn Xuyên.Giữa trưa ăn cơm tẻ, bên trong không thêm ít lương thực phụ nào.

Trên bàn có một bát canh gà, một bát cá kho, bún thịt, lạp xưởng, rau trộn thịt đầu heo, gà hầm nấm, nấm hương xào rau xanh, còn có một ít trứng gà xào hoa hòe.

Hoa hòe là ngâm hoa hòe cho nở ra, thứ này có một số nhà trong thôn có, lúc trước Cố Thanh Thanh đặc biệt đổi một ít về, vừa vặn dùng để ăn tết.

Một bàn đồ ăn, Vương Vũ đã quen, nhưng Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu không quen, Hứa Tấn Xuyên thì càng không quen.Hứa Tấn Xuyên tương đối có ánh mắt, từ lần trước đi săn Lục Hướng Dương đã phát hiện, gần đây người này rất thân với Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu.

Thời gian còn sớm, Cố Thanh Thanh múc gà đã hầm ra, cầm một bát tô to đựng, còn có một ít bún thịt và lạp xưởng, bảo Lục Hướng Dương đưa cho ông Lục và bà Lục.

Lúc này có lẽ bọn họ còn chưa ăn cơm trưa, lúc này đưa qua vừa vặn thêm đồ ăn.

Đợi Lục Hướng Dương trở về, vừa vặn ăn cơm trưa.Ít nhất nói lên Lục Hướng Dương đủ lý trí, đủ thành thục.

Nhưng vì anh thành thục như vậy, mới có thể hấp dẫn cô sao?

Tình huống hiện giờ, nếu Lục Hướng Dương tràn ngập nhiệt tình thề non hẹn biển với cô, có lẽ cô không tin một chữ.

“Nơi này hơi lạnh, em đã bỏ đồ ăn kèm vào, anh ở chỗ này một lát được không? Hầm chín là có thể ăn cơm.”Khóe miệng Cố Thanh Thanh nhếch lên, có chút châm chọc.

Lục Hướng Dương thích cô, chẳng lẽ cô không cảm nhận được sao?

Nhưng cho tới bây giờ anh đều không làm rõ, vậy nói lên anh có điều cố kỵ, Cố Thanh Thanh biết những cố kỵ đó là gì.

Khá tốt!Cố Thanh Thanh lo lắng, thậm chí đều không phải mấy năm sau thời đại thay đổi Lục gia khôi phục địa vị xong, Lục Hướng Dương muốn ly hôn với cô, mà là cô chẳng những phải ly hôn còn không lấy được quyền nuôi nấng đứa bé thậm chí đều không gặp được đứa bé.

Lại tàn nhẫn hơn chút, nói không chừng Lục gia còn muốn chèn ép cô.

Tình yêu hư vô mờ mịt, còn đặt mình vào trong tình cảnh nguy hiểm, Cố Thanh Thanh tuyệt đối không làm.

Cô cần tình yêu, nhưng cô càng yêu bản thân!

Nhìn thấy nhiều đồ ăn như thế, suýt nữa kinh ngạc đến mức cằm rớt xuống.

Người ở khu thanh niên trí thức đều biết điều kiện cuộc sống bên Lục Hướng Dương tốt, nhưng không nghĩ tới sẽ tốt như vậy!







Bạn cần đăng nhập để bình luận