Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 622: Giải Quyết



Hù chết bà ta!

Hù chết bà ta!

Coi Lục gia ℓà kẻ ngốc ư?

Lúc trước anh ta đã có một đứa con gái, cho nên có kinh nghiệm với dáng vẻ này của sản phụ.

Lục Hướng Nam bế đứa bé lên nhẹ nhàng vỗ về, lại đi đến xe nôi nhìn đứa bé mới sinh.

Nhăn nhúm, đỏ rực, mềm mại nho nhỏ, giống y như đúc con gái anh ta khi mới sinh ra.

Tuy vẫn xấu nhưng trái tim của Lý Hồng Mai mềm nhũn.

Đây là con của anh ta!Nhưng vẫn mời mẹ vợ tới đây chăm sóc, bảo mẹ vợ ở nhà mình.

Mẹ Tôn nghĩ tới bà cô kia, cũng sợ, nếu đưa con gái về nhà bà cô kia lại nói linh tinh gì đó trước mặt con gái, vậy con gái ở cữ làm sao bây giờ?

Dứt khoát dọn đến nhà con rể, chuyên tâm chăm sóc con gái và cháu ngoại.

Mạnh Huyên ở thủ đô nhận được cuộc gọi của con trai, nghe nói con dâu cả sinh bà ấy rất vui.Mợ cả Mạnh tiến vào, nhìn thoáng qua hỏi: “Ngủ rồi à?”

Lục Hướng Nam gật đầu: “Mệt muốn chết rồi, khi cháu tiến vào đã ngủ.”

“Mợ, cô ấy thế nào ạ? Có thuận lợi không? Không phải là cách ngày sinh dự tính còn mấy ngày sao? Sao đột nhiên lại sinh?”

Anh ta còn chưa biết, Tôn Ngọc Lan là bị chọc tức động thai!Mợ cả Mạnh trả lời:

“Đừng lo lắng, lần này sinh rất thuận lợi, không chịu tội gì, mẹ con bình an, ở cữ thật tốt là được. Khi con bé mang thai cũng chưa từng bạc đãi mình, cơ thể dưỡng khá tốt.”

“Con bé cũng sắp tới lúc sinh, sớm mấy ngày muộn mấy ngày đều bình thường, đừng lo lắng.”

Lục Hướng Nam gật đầu, không sao thì tốt.Mợ cả Mạnh nhìn một lát, sau đó rời đi, Lục Hướng Nam canh giữ trong phòng bệnh.

Sau đó Tôn Ngọc Lan ở cữ, cuối cùng cũng không gặp bà cô kia, lại sau đó xuất viện về nhà, cũng chưa từng gặp lại.

Lục Hướng Nam nghĩ, vợ ở cữ ở nhà sẽ có người chăm sóc, ở nhà mẹ vợ khá tốt, trong nhà có mẹ vợ có chị dâu, vợ anh ta chắc chắn không thành vấn đề.

Nhưng mà hiện giờ anh ta thay đổi chủ ý, trực tiếp đưa Tôn Ngọc Lan trở về nhà mình.Nhi nữ song toàn.

Thật tốt!

Vừa rồi ở ngoài cửa, anh ta đã nghe rõ đoạn hội thoại trong phòng, cho nên không cần hỏi cũng biết lần này sinh con trai.

Nghĩ tới chuyện mới xảy ra trong phòng bệnh, đôi mắt Lục Hướng Nam thâm trầm, nhìn gương mặt tái nhợt của vợ, trong đầu anh ta nhanh chóng suy nghĩ biện pháp.Trên giường bên cạnh, con gái anh ta cũng ở đây, dáng vẻ không có tinh thần lắm.

Lục Hướng Nam nhíu mày: “Kiều Kiều, làm sao vậy? Không thoải mái sao?”

“Cha!”

Cô gái nhỏ thấy cha tới, vươn tay muốn cha ôm.

“Thật sao? Còn ℓà con trai? Ai da tốt quá, như vậy đủ nếp đủ tẻ, bên mẹ tích trữ không ít thứ tốt, bây giờ sẽ gửi qua cho con. Khi ở cữ con chăm sóc con bé thật tốt, ăn nhiều đồ bổ một chút.”

Lục Hướng Nam vội vàng giải thích:

“Mẹ, con không có ý đó, tình huống ℓần này đặc biệt. Mẹ nghe con nói, ℓần trước bà cô Tôn gia đến thủ đô, có phải đến nhà chúng ta hay không?”

Nhắc tới bà cụ kia, Mạnh Huyên còn có chút không vui: “Tới, ở đây ăn một bữa cơm rồi rời đi.”

Lục Hướng Nam nói: “Không nói cái gì mà mẹ thiên vị em dâu, thiên vị đứa bé trong nhà, không quan tâm con trai như con sao?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận