Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 427: Xả Giận Thay Nguyên Chủ



Hiện giờ…

Cố Thanh Thanh nhận ℓấy hai con gà, đi cầm một miếng thịt khô khoảng 1 cân, mười quả trứng gà, còn có một miếng thịt heo tươi, thịt mỡ chiếm đa số, ℓà thịt nhất đẳng đạt tiêu chuẩn khoảng 1.5 cân, còn có nửa con vịt béo mập khoảng 1.5 cân.

Ở chợ đen giá thịt gà không khác thịt heo ℓắm, hai con gà kia khoảng 3-3.5 cân, còn ℓàm sạch sẽ như vậy, Cố Thanh Thanh cho nhiều thịt một chút.

Lại đi ℓấy một hộp sữa mạch nha, một túi điểm tâm nho nhỏ, bên trong có bốn miếng bánh nhỏ xinh.

Cuối cùng còn ℓấy 5 tệ ra.

Bà Lý nhìn thấy nhiều đồ như vậy đôi mắt sáng ℓên, có chút kinh hãi còn có chút vui mừng.

Cố Thanh Thanh nhếch miệng cười ôn hòa:





Dù sao không phải cháu gái của mình, bà ta không đau lòng chút nào.

Hơn nữa ở trong mắt bà Lý, làm chút việc nhà tính là gì?

Ở nông thôn có cô gái nào không làm việc nhà?

Cố Thanh Thanh nói tiếp:Bà ta sờ áo bông mới trên người một lát, áo khoác này là Lục Hướng Dương mua cho bà ta, lại nhìn Cố Thanh Thanh cho nhiều đồ như vậy còn có 5 tệ, bà Lý gật đầu:

“Bà biết rồi, chắc chắn sẽ bắt nó đi làm việc, mùa đông rảnh rỗi không thể chỉ đợi trong nhà ăn cơm trắng được.”

Dặn dò cẩn thận như vậy, mùa đông mùa hè đều phân rõ như thế, có thể thấy được yêu cầu rất cao.

Bà Lý biết chuyện này chắc chắn phải làm hẳn hoi, có lệ là không có khả năng, trở về nhất định phải chứng thực.“Trước đây cháu luôn dùng nước lạnh rửa bát, Lý Hồng Châu nói rửa nước ấm lãng phí củi lửa, giặt quần áo luôn đến trong sông gõ khối băng giặt. Bà nội đừng quên bảo Lý Hồng Châu cũng làm như vậy, không thể lãng phí củi lửa trong nhà.”

Bà Lý nhìn cô một cái, gật đầu:

“Cháu yên tâm đi, củi lửa trong nhà không đủ dùng, chắc chắn phải đến bờ sông giặt, gần đây bà vẫn luôn bảo cô ta đến bờ sông giặt quần áo, mọi người đều làm như thế.”

Cố Thanh Thanh nhếch miệng, tươi cười xán lạn hơn:Nhìn thấy ánh mắt này Cố Thanh Thanh không thể không nói, bà cụ này đúng là rất biết điều.

“Lý Hồng Châu không phải cháu gái Lý gia, Lý gia nuôi cô ta nhiều năm như vậy, tuổi của cô ta sắp gả chồng được rồi. Nhân lúc cô ta còn chưa gả chồng, nên báo đáp ơn dưỡng dục của Lý gia mấy năm. Quần áo của mọi người trong nhà, nấu cơm cho heo ăn gì đó đều để cô ta làm đi, nên học đều phải học được, cần mẫn có năng lực, tương lai gả đến nhà chồng mới đối xử tốt với cô ta, bà nói xem có đúng không?”

Bà Lý lập tức gật đầu:

“Cháu nói rất đúng, Lý gia chúng ta nuôi nó nhiều năm như vậy đương nhiên phải để nó báo đáp một chút, không thể phí công nuôi dưỡng nó.”“Vẫn là bà nội hiểu lý lẽ. Đúng rồi, cháu nghe nói trong thôn sắp sửa đường, là đoạn đường đi lên núi, muốn sửa rộng hơn nữa, bộ đội không đủ dùng, thôn dân gần đó đều phải đi giúp. Sửa đường này cũng có công điểm, bà nội đừng quên bảo cha cháu và mẹ kế đi làm, cha cháu vẫn luôn chơi bời lêu lổng, thua bài bạc không ít, cũng nên làm ra chút cống hiến cho trong nhà. Còn mẹ kế kia…”

Cố Thanh Thanh cười có chút lạnh lẽo:

“Con dâu thay trong nhà làm việc là điều đương nhiên, Lý gia còn nuôi con gái thay bà ta đấy, bà ta nên báo đáp Lý gia mới đúng. Còn em trai mới sinh kia, hiện giờ thời tiết lạnh để trong nhà bà trông giúp bà ta, để bà ta đi làm việc, buổi tối trở về bà ta tự mình trông. Đợi mùa xuân sang năm thời tiết ấm áp, bà ta cõng con trai cũng có thể làm việc, bà nói xem có đúng không?”

Bà Lý thấy nụ cười này của cô thì hơi sợ, nhưng dường như thù hận của Cố Thanh Thanh không đặt lên người bà ta.“Điểm tâm này là lần trước cháu kết hôn mấy lãnh đạo ở thành phố mang tới, nghe nói rất đắt, chỉ có lãnh đạo lớn mới có thể ăn, không biết có phải thật hay không, bà nội bà lấy về nếm thử xem?”

Lãnh đạo lớn mới có thể ăn ư?

Bà Lý càng thêm hưng phấn.

Bà ta ngẩng đầu nhìn Cố Thanh Thanh, chớp mắt đợi Cố Thanh Thanh bảo bà ta làm gì.





Bạn cần đăng nhập để bình luận