Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 88: Oan Gia Ngõ Hẹp



“Vậy cũng được, ngày mai tôi nghỉ, tôi mang tới cho cô xem, dù sao mọi người đều biết rõ giá cả, nếu cô trả quá thấp tôi cũng không bán.”

Cố Thanh Thanh gật đầu: “Được, ngày mai ℓà khi nào? Xem hàng ở đâu?”

“10 giờ sáng, bên ngoài có cây đại thụ, chúng ta gặp mặt ở cây đại thụ.”

Sang năm cô ta kết hôn, mẹ nói con gái kết hôn trong tay phải có chút tiền riêng, đảm bảo hơn đống quần áo mặc trên người.

Còn cần một ít thuốc mỡ chống vết thương do rét.

Cố Thanh Thanh chọn hai hộp kem dưỡng da, hai hộp thuốc mỡ, hai chai dầu, ở nơi này không có thuốc mỡ chống vết thương do rét, nhưng mà trong không gian của Cố Thanh Thanh có, trở về lấy ra là được.

Mua đồ xong mới ra khỏi hợp tác xã mua bán, thì gặp phải Lý Hồng Mai, Lý Hồng Châu còn có bác gái cả Lý gia, còn có Lâm Đống Lương.

Cố Thanh Thanh: “…”Nhất định phải dùng trí chiến thắng!

Cố Thanh Thanh hiện giờ hoàn toàn thay da đổi thịt, mới đầu bọn họ không nhận ra.

Chỉ có Lý Hồng Mai hơi nhạy cảm, nhìn chằm chằm Cố Thanh Thanh.

Cô ta nhìn mặt cô một lúc lâu, mới không dám tin nói: “Cô… Cô là Cố Thanh Thanh?”Giọng nói của Cố Thanh Thanh rất êm tai, có loại yêu kiều của thiếu nữ, lúc trước Lý Thanh Thanh ở Lý gia cho dù bị tra tấn không thành người, giọng nói vẫn rất dễ nghe, chuyện này khiến đám con gái của Lý gia ghen tị không thôi.

Lý gia là hộ nông thôn chân chính, phần lớn người trong nhà đều là nhà quê không biết chữ, chỉ có mấy người từng đi học, tới đám trẻ đời thứ ba, người đọc sách thì có thêm mấy người.

Nhưng mà có một người thì khác, đó chính là mẹ của Lý Thanh Thanh.

Bà ấy nhìn xinh đẹp giống như tiểu thư từ thành phố tới, bà ấy từng đi học, còn là sinh viên trường đại học đứng đầu, bằng cấp cao có thể làm giáo viên ở công xã.Lần trước gặp được Cố Thanh Thanh đã đẹp hơn nhiều, hiện giờ nhìn kỹ vẫn có thể nhìn ra được.

Từ một vịt con xấu xí, chỉ trong nháy mắt biến thành thiên nga trắng, chênh lệch này người bình thường không tiếp nhận được.

Cố Thanh Thanh cười khẽ, có chút khinh miệt: “Nhãn lực không tệ! Tôi đã trở nên xinh đẹp như thế, vậy mà có thể nhận ra tôi.”

Giọng nói của cô không thay đổi.Cô ta kết hôn đã chuẩn bị xong vải dệt quần áo, mang thứ tốt như vậy làm gì?

Nhỡ đâu bị em chồng cô nhà chồng muốn, vậy thì lãng phí.

Vẫn nên đổi thành chút tiền bảo hiểm.

Cố Thanh Thanh lại đi tới quầy kem dưỡng da nhìn một lát, mùa đông cho dù là mặt hay là tay đều cần dễ chịu, bên cô còn đỡ, trong không gian có nhiều vật phẩm dưỡng da, nhưng chỗ bà Lục không có.Mỗi tháng bà ấy kiếm được hơn hai mươi tệ, khi còn nhỏ Cố Thanh Thanh thường được ăn ngon, là đứa bé sống tốt nhất ở Lý gia.

Đứa bé Lý gia ghét Lý Thanh Thanh nhất, tất cả đứa bé đều chán ghét cô.

Nhìn Cố Thanh Thanh trước mắt, mấy người đều không nói nên lời, bởi vì người quen Cố Thanh Thanh từ nhỏ đều nhận ra Cố Thanh Thanh trước đây đã trở lại.

Không, không chỉ trở lại, còn trở nên xinh đẹp hơn trước đây.Con mẹ nó đúng là oan gia ngõ hẹp.

Cô mới mặc quần áo xinh đẹp thì gặp phải kẻ thù cũ, nên nói vận may của cô tốt hay là nói vận may của cô tệ một lần gặp phải bốn kẻ thù?

Má ơi nhiều người như vậy, một mình cô không đánh lại được!

Dùng trí thắng được!

Cố Thanh Thanh trong trí nhớ thật xinh đẹp, đã ℓà chuyện nhiều năm trước, ℓúc ấy cô còn nhỏ trông giống y như búp bê, sau này cô dần thay đổi, trở nên càng ngày càng xấu bị bọn họ dẫm dưới chân.

“Cố Thanh Thanh, vậy mà ℓà mày, mày còn mặt mũi ra ngoài sao?”

“Ồ!” Cố Thanh Thanh cười khẽ: “Tôi sống rất tốt, không ℓàm chuyện gì trái với ℓương tâm, sao không dám ra ngoài?”

“Lần trước mày ℓàm bẩn quần áo của tao, khoản nợ này tao còn chưa tính với mày, rất đúng ℓúc ℓần này tính rõ với mày.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận