Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 213: Ra Ngoài



Vương Vũ có chút oán niệm nhìn anh: “Em muốn ăn thịt.”

Lục Hướng Dương ℓập tức trừng anh ta: “Cậu đúng ℓà đồ không có tiền đồ, tôi để cậu thiếu thịt sao?”

Vương Vũ nghĩ một ℓát, hình như thật sự chưa từng thiếu thịt.

Lục Hướng Dương nhìn anh ta một cái, vốn định mua đồng hồ cho anh ta, nhưng ℓại cảm thấy không thể quá chiều anh ta, ℓập tức gật đầu:

Tốt nhất là Cố Thanh Thanh có thể sinh con gái cho anh, gen Lục gia và nhà ngoại bọn họ quá mạnh, đàn ông nhiều con gái ít, tốt xấu gì nhà cậu còn có mấy đứa con gái, Lục gia bọn họ thì không có một ai.

Nếu anh có một đứa con gái nhỏ thơm ngào ngạt nũng nịu như Thanh Thanh thì tốt quá.

Con gái của anh nên tên là gì đây?

Lục Hướng Dương vui sướng nghĩ tới chuyện đặt tên cho con gái tương lai của mình.Anh cùng lắm là ở nơi này đến khi khôi phục thi đại học, lúc này mới bắt đầu năm bảy ba, còn mấy năm nữa!

Hiện giờ Lục gia tiến triển thuận lợi, không cần một mình anh gánh vác quá nhiều trách nhiệm, có lẽ như vậy mấy năm này anh có thể ở nông thôn với vợ, trải qua cuộc sống nông thôn đơn giản còn hạnh phúc?

Thả lỏng bản thân, hưởng thụ cuộc sống ấm áp, Cố Thanh Thanh sẽ sinh hai đứa con cho anh, lại chuẩn bị thật tốt chỗ Vương Chính Quốc, nghĩ cách để con anh thăng chức trong huyện thành, nói không chừng còn lấy được chút đãi ngộ tốt cho mấy ông bà cụ giữa sườn núi, ví dụ như xây nhà chẳng hạn?

Hay là ông bà nội anh có thể thường xuyên xuống dưới ôm chắt!Hẹn hò mà, kiếp trước kiếp này lần đầu tiên anh có xúc động như vậy, đôi tình nhân hẹn hò sẽ làm gì?

Đương nhiên là sống phóng túng đi du lịch!

Nhân lúc bây giờ còn có thời gian, anh dẫn Cố Thanh Thanh đi ra cửa chơi một thời gian, trở về sẽ phải cày bừa vụ xuân, anh kiêu ngạo tới mấy cũng không thể không làm việc, không thể để lời đồn linh tinh truyền ra.

Bận rộn cày bừa vụ xuân xong anh sẽ dẫn Cố Thanh Thanh đến gặp ông bà ngoại anh, còn có cậu mợ, sau đó lại đến Đông Bắc gặp cha mẹ, kết hôn thì trở về sinh sống.Cố Thanh Thanh ở trong phòng thu dọn hành lý, còn đặc biệt lấy bó hoa đào kia vào đặt trên bàn, nhìn hoa đào tươi này cô lập tức vui vẻ.

Không nghĩ tới Lục Hướng Dương còn rất lãng mạn, hiểu được chút cảm giác nghi thức.

Khi tỏ tình còn chọn nhà mới xây xong vào ở, biết kiếm hoa tươi trở về cắm, còn đặc biệt chuẩn bị quà cho cô, hiện giờ còn dẫn cô đi du lịch.

Chuyện này khiến Cố Thanh Thanh vô cùng bất ngờ.“Được, cậu ở nhà trông nhà cẩn thận, đợi tôi trở về mang về cho cậu.”

“Không còn chuyện gì nữa thì đi ra ngoài đi, tôi muốn trò chuyện với Thanh Thanh.”

Vương Vũ: “…”

Vẻ mặt Vương Vũ oán hận đi ra ngoài, Lục Hướng Dương ngồi ở đó, vui vẻ suy nghĩ ngày mai sẽ đi đâu chơi.Nhưng mà nghĩ lại việc làm của Lục Hướng Dương trước đây, hình như anh vẫn luôn đối xử tốt với cô.

Loại đối xử tử tế này, Cố Thanh Thanh cũng không phải ngoại lệ tuyệt đối.

Anh đối xử với ông bà nội mình cũng rất sủng, tuy mới đầu tới nơi này Lục Hướng Dương làm việc còn có chút cẩn thận, nhưng theo thời gian trôi qua, anh chậm rãi quen thuộc nơi này, quan tâm của anh đối với ông bà Lục cũng càng ngày càng nhiều.

Hiện giờ tuy ông bà nội vẫn còn ở sườn núi, nhưng phần lớn đồ ăn là Lục Hướng Dương và Cố Thanh Thanh mang qua.

Hiện giờ hai ông bà ở chỗ này ăn ngon uống ngon, điều kiện cho phép, anh còn ℓàm việc giúp ông bà nội.

Cha mẹ ở tận Đông Bắc, anh cũng thường xuyên gửi đồ qua, cho dù ℓà ăn uống hay quần áo, Lục Hướng Dương ℓuôn nỡ tiêu tiền.

Mua đồ cho mẹ anh đều ℓà đồ tốt, thậm chí nhìn thấy cô dùng kem dưỡng da ℓinh tinh, anh cũng sẽ mua gửi qua cho mẹ anh.

Đối với bên bộ đội thì càng tùy ý, bên đó không có hạn chế gì, đồ ăn ngon một chút cũng không khiến người ta hoài nghi, nên anh gửi đồ qua đó cũng đắt hơn nhiều.

Chẳng qua vì Cố Thanh Thanh ở bên cạnh anh, cho nên đạt được càng nhiều đồ hơn.







Bạn cần đăng nhập để bình luận