Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 165: Có Phải Là Anh Thích Cô Ấy Hay Không?



Nói tới đây Vương Vũ có chút vui sướng khi người khác gặp họa, Lục Hướng Dương cũng có ngày hôm nay!

Lục Hướng Dương nghe ra anh ta vui sướng khi người khác gặp họa, nhưng anh không tức giận chút nào.

Có thể nói, hôm nay Cố Thanh Thanh ℓại ℓàm đổi mới nhận thức của anh đối với cô.

Lục Hướng Dương: “…”

Lục Hướng Dương nhếch miệng:

“Ý chính là, tôi cảm thấy cô ấy còn đáng tin hơn anh! Nếu không phải hai ta lớn lên từ nhỏ, có chút tình cảm từ nhỏ, có một số việc tôi hợp tác với cô ấy cũng không hợp tác với anh. Không vì nguyên nhân gì khác, chỉ có một, tôi cảm thấy cô ấy đáng tin hơn anh.”

Vương Vũ: “…”Đôi tay của Vương Vũ chống cằm, rất bội phục Cố Thanh Thanh.

“Không ngờ tới! Sơn thôn nhỏ này sẽ có một cô gái nhỏ như vậy, tôi còn tưởng con gái đều như nhau, đàn ông cho chút quà nói mấy lời ngon tiếng ngọt thì trong đầu đều là tình yêu, vậy mà còn có người anh không trị được!”

Trên gương mặt Vương Vũ tràn ngập hưng phấn nhìn Lục Hướng Dương:Lục Hướng Dương trợn tròn mắt:

“Cô ấy không máu lạnh chút nào, chỉ không dễ bị lừa như vậy mà thôi. Anh cũng nói tôi tự mình ra sân cô ấy còn không tin, vậy tương lai người khác muốn tiếp cận cô ấy tính kế cô ấy có lẽ cũng rất khó. Như vậy khá tốt, nhỏ như thế đã biết được sinh tồn trong xã hội… Không đúng, là biết được đạo lý căn bản nhất trong thế giới này, khá tốt, đỡ cho tôi phải dạy từ từ.”

Vương Vũ nhìn anh: “Anh có ý gì?”“Rất rõ ràng, lừa anh dễ hơn lừa cô ấy. Nếu kẻ địch của tôi muốn phá hỏng chuyện của tôi, cùng tới tìm anh và Cố Thanh Thanh, như vậy xác suất Cố Thanh Thanh bị lừa sẽ thấp hơn anh!”

Vương Vũ hít sâu một hơi, muốn phản bác nhưng vẫn nhụt chí nằm trên ghế: “Tôi biết tôi không đủ thông minh, nhưng anh đừng nói thẳng ra như vậy chứ? Tôi không cần mặt mũi sao?”

Lục Hướng Dương rất nghiêm túc nhìn Vương Vũ, nói với anh ta:“Tôi nói này lão Lục! Nhìn anh đầy mặt xuân tâm nhộn nhạo, anh đừng nói với tôi là anh thích cô ấy đấy nhé? Cô gái này… Khó lắm!”

Lục Hướng Dương nhướng mày: “Vì sao không thích?”

“Máu lạnh như thế, anh còn dám thích?”“Sau này đối xử với Thanh Thanh tốt một chút, cho dù tôi có thích cô ấy hay không, làm bạn với cô ấy không có chỗ xấu đối với anh.”

“Thông minh lý trí không dễ dàng rơi vào tình cảm nam nữ, tương lai càng dễ dàng làm thành sự nghiệp, nói không chừng tương lai có thể giúp được anh!”

Vương Vũ vẫn luôn tin tưởng Lục Hướng Dương, thực ra anh ta biết mình không đủ thông minh, nhưng anh ta biết đi theo người thông minh làm việc.Vương Vũ lập tức tức điên, vỗ bàn đứng dậy, chỉ vào mặt Lục Hướng Dương lên án:

“Lục Hướng Dương, anh quá đáng! Hai ta quen nhau bao lâu, vậy mà anh cảm thấy tôi không đáng tin?”

Lục Hướng Dương cười:

Đây ℓà ℓần đầu tiên anh ta thấy Lục Hướng Dương khen một cô gái như thế.

“Anh khen cô ấy thông minh như vậy, vậy… Cô ấy còn có thể nhìn trúng người bạn không quá thông minh như tôi sao?”

Lục Hướng Dương cười nói:

“Cô ấy không máu ℓạnh, ℓý trí chỉ vì có đầu óc mà thôi. Cô ấy thiếu tình yêu, cần người bạn và người yêu chân thành, nếu anh có thể đối xử chân thành với cô ấy, đương nhiên ℓà cô ấy sẽ coi anh ℓà bạn. Cố Thanh Thanh như vậy, một khi trở thành bạn sẽ rất khó phản bội anh.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận