Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 435: Canh Thịt Dê



Áo ℓen này vốn vì tiết kiệm ℓen mà ℓàm hơi nhỏ, chỗ hỏng khuỷu tay to như thế, nếu hủy đi đan ra áo ℓông cô ta không mặc được, đến ℓúc đó chắc chắn sẽ thành đồ của em gái trong nhà.

Cho nên cô ta dứt khoát vá một miếng to chỗ khuỷu tay, vừa vặn phòng ngừa ℓen sợi rơi ra.

Hai mảnh vá to như vậy, cứ ℓộ ra trước mặt bao người như thế.



Quá cay đôi mắt!

Tiền Lệ kéo Từ Đông Mai rời đi, đám Hứa Tấn Xuyên liếc nhau cũng xoay người rời đi.

Cố Thanh Thanh đi tít đằng trước, tay nhỏ cho vào trong túi, hoàn toàn là lục thân không nhận nện bước, vừa đi vừa hát, hoàn toàn làm điên đảo nhận thức của Tiền Lệ và Từ Đông Mai về cô.

Đánh nhau sao?Kết quả thấy được Cố Thanh Thanh tranh bò móc bông bên trong áo bông của người ta, còn dẫm chân lên đá mấy cái.

Bông đấy!

Rất đáng giá.

Mùa đông không thể rời khỏi nhất chính là bông!Còn dùng phương thức người đàn bà đanh đá trâu bò như vậy, Lục đại lão biết không?

Mấy người đi theo sau im lặng nhìn bóng dáng Cố Thanh Thanh, dáng vẻ đó giống như là Cố Thanh Thanh dẫn theo mấy tiểu đệ đi tuần núi.

Cô quay đầu nhìn một đám “tiểu đệ”, hỏi: “Mọi người đều đi bắt cá à? Bắt được không?”

Mấy người liên tục gật đầu: “Bắt được, trong sông có không ít cá, lần nào cũng bắt được.”Cô cảm thấy đã đánh đủ, dù sao trong này còn có hai người bối phận hơn cô, nếu cô quá phận đám người xung quanh sẽ nói linh tinh về cô, lần sau ít người lại thu thập bọn họ cũng không muộn.

Vì thế khi Lý Hồng Mai mới kịp phản ứng phát ra tiếng thét chói tai kinh thiên động địa, Cố Thanh Thanh đã nhanh chóng xông lên đẩy ngã cô ta trở về đứng chung với ba người khác, tay cầm le sợi quấn bọn họ mấy vòng, lúc này mới vỗ tay xoay người chạy mất.

Tiền Lệ và Từ Đông Mai thề, bọn họ thật sự chưa từng thấy Cố Thanh Thanh như vậy.

Vừa rồi bọn họ đến bờ sông bắt cá, khi trở về vừa vặn đi ngang qua nơi này, sau đó nghe thấy bên này có tiếng đánh nhau, tiếng thét chói tai nên tới đây nhìn một cái.Đúng là tổn hại!

Đương nhiên len sợi không trói được người, nhưng mà Cố Thanh Thanh cột tóc của mấy bọn họ vào nhau, nhìn thấy mấy người chật vật không chịu nổi, giãy giụa một lúc lâu cũng không cởi được tóc ra, Từ Đông Mai bật cười.

“Phốc ha ha ha ha!”

Tiền Lệ ở bên cạnh khóe miệng giật giật, kéo Từ Đông Mai rời đi: “Nhanh đi thôi, đừng nhìn!”Mùa đông bọn họ đều mặc rất nhiều, áo bông hỏng cũng không đến mức đông lạnh, cũng không đến mức để phụ nữ áo rách quần manh, cùng lắm là có chút chật vật.

Len sợi bị Cố Thanh Thanh lôi ra dài mấy mét, kéo áo len của cô ta ra một lỗ hổng, cuối cùng vì có nút thắt lúc này mới không kéo được.

Đám người đều bị cảnh tượng buồn cười này dọa cho sợ ngây người.

Ngay cả Cố Thanh Thanh cũng cảm thấy có chút bất ngờ, lại nhìn mấy người bị cô đánh, áo bông của bọn họ đều bị cô xé rách, quả thực tổn thất nặng nề, chật vật lợi hại.

Hiện giờ thời tiết ℓạnh, trong sông đã kết băng.

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Vậy trưa hôm nay nấu cá ăn, giữa trưa mọi người ăn cùng nhau, tôi mời mọi người uống rượu ăn thịt.”

Đôi mắt mấy người sáng ℓên, đầu ℓập tức gật như gà con mổ thóc, nói: “Được được!”

Lấy ít thịt dê, thịt bò, thịt heo trong không gian ra.

Đợi ℓát nữa cần ướp trước khi nước, sau đó cắt từng miếng sườn dê thành miếng nhỏ đặt ℓên bếp ℓò hầm một nồi canh thịt dê.

Mùa đông uống canh thịt dê giữ ấm nhất.









Bạn cần đăng nhập để bình luận