Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 563: Mua Nhà



Quý Minh Nguyệt có chút ℓo ℓắng, bà Vương ℓà bà cụ nông thôn điển hình, không có kiến thức gì, thích tra tấn con dâu, vô cùng bất công.

Chẳng những trọng nam khinh nữ, còn thiên vị con trai cả, thiên vị con trai út, coi trọng cháu cả, sủng ái cháu út.

Cha Vương Vũ đã qua đời, mẹ Vương Vũ ở nhà này có vẻ hơi chướng mắt.

Đi ℓàm trong đơn vị ở ký túc xá, bà cụ hận bà ấy khắc chết con trai mình ở bên ngoài tiêu dao sung sướng, cố chấp bắt bà ấy về hầu hạ.

Mẹ Vương trở về hầu hạ bà ta, bà ta ℓại cảm thấy bà ấy không kiếm tiền ở nhà ăn không ngồi rồi, đều dựa vào Vương gia nuôi bà ấy.

Rõ ràng mẹ Vương có ℓương hưu, mỗi tháng trợ cấp rất nhiều chi tiêu trong nhà, nếu không có Vương Vũ trợ cấp, cuộc sống của mẹ Vương sẽ càng thêm gian nan.

Cho nên bà Vương thật sự khó có khả năng thả mẹ Vương đi.

Chẳng qua là nhà anh ta có ba đứa bé, Vương Vũ cũng nỡ tiêu tiền cho Quý Minh Nguyệt và đứa bé, cho nên không còn nhiều tiền tích góp lắm, chỉ có hơn một ngàn.

Lần này mua nhà ở, cần vốn ban đầu.

Quý Minh Nguyệt kích động sắp hỏng mất: “Thật vậy sao? Chúng ta thật sự có thể dọn đi à?”

Vương Vũ an ủi cô ấy:Vương Vũ gật đầu:

“Hơn một ngàn này em cất lấy tiêu vặt, đưa sổ tiết kiệm 6000 tệ cho anh, anh đi mua ngôi nhà nhỏ, hai ngày này sẽ mua. Lại tốn thêm chút tiền thu dọn, sau đó chúng ta dọn vào.”

Vương Vũ và Quý Minh Nguyệt đều có tiền, khi mới kết hôn Vương gia cho Vương Vũ 6000, của hồi môn của Quý Minh Nguyệt 5000, số tiền này bọn họ chưa động vào, đều cất giữ!

Mấy năm nay hai bọn họ đều có tiền lương, Vương Vũ còn kiếm tiền với đám Hứa Tấn Xuyên.Vương Vũ vỗ tay Quý Minh Nguyệt, bảo cô ấy yên tâm.

“Bên bà nội để anh giải quyết, cùng lắm thì tốn chút tiền là được. Nhà chúng ta ông nội quản rất nghiêm, mọi người không dám vớt tiền, dựa vào đống tiền lương đó không thể xưng là có tiền cỡ nào. Chỉ cần anh nguyện ý cho bà nội tiền, bà ấy chắc chắn sẽ động lòng, đến lúc đó anh lại nói với ông nội, có lẽ ông nội sẽ đồng ý.”

“Vốn dĩ thiếu nợ ân tình nhà em, hiện giờ em sắp đi học, bảo mẹ mình trông con cho em sao lại không được? Còn tận hiếu, đưa hết lương hưu của mẹ anh cho bà nội là được, dù sao một tháng chỉ có mấy chục tệ. Hiện giờ đi theo chị dâu làm quần áo, chúng ta không thiếu số tiền này.”

Quý Minh Nguyệt gật đầu:“Yên tâm đi, chuyện này để anh làm, em nghe anh là được, tóm lại nhịn một chút, trong vòng một tháng chúng ta chắc chắn sẽ dọn ra.”

Bên Quý gia bà Quý đã qua đời, đám người ở Quý gia có chút xa lánh mẹ Quý Minh Nguyệt, bên Quý gia đã không còn phòng của mẹ Quý.

Cũng may mẹ Quý là bác sĩ, làm việc ở bệnh viện, loại công việc này càng ngày càng đáng giá, đãi ngộ ở bệnh viện không tệ phân nhà ở.

Mẹ Quý phải đi làm, anh ta và Quý Minh Nguyệt phải đi học, đứa bé chỉ có thể giao cho mẹ anh ta trông.Khiến Tiền Lệ và Từ Đông Mai hơi sợ cậu bé.

Từ Đông Mai vỗ ngực: “Wow, không hổ là con trai của Lục lão đại, ánh mắt này thật sự quá dọa người, cậu bé này cũng là lão đại, lại là một Lục lão đại!”





“Nếu thật sự có thể như vậy, đương nhiên là tốt nhất. Ông nội vẫn luôn không tệ, chẳng qua là ầm ĩ mà nói cả nhà đều không được an bình, đến lúc đó ông nội cũng khó xử lý, mấy chục tệ mà thôi, cho thì cho.”

“Trong tay em có bao nhiêu tiền?” Vương Vũ hỏi Quý Minh Nguyệt.

Phần lớn tiền trong nhà đều ở trong tay Quý Minh Nguyệt, trong mấy năm ở nông thôn Vương Vũ và Quý Minh Nguyệt cũng giống như đôi vợ chồng bình thường, phụ nữ quản tiền, quản gia đình.

Chuyện này Quý Minh Nguyệt biết rất rõ: “Cộng thêm lúc trước anh đưa cho em, hơn một ngàn.”Cho nên Vương Vũ có tự tin, có thể đưa Quý Minh Nguyệt và mẹ rời khỏi đây.

Ngày hôm sau là ngày cuối cùng đăng ký, Vương Vũ ra cửa, Quý Minh Nguyệt ở nhà trông con.

Đám Cố Thanh Thanh đi ra ngoài du ngoạn, Cố Thanh Thanh còn dẫn đứa bé theo, song sinh cộng thêm ba đứa bé, mấy người đều tranh nhau cướp ôm.

Vẻ mặt Đại Bảo lạnh lùng, nhìn người nào cũng là tư thái vương giả.





Bạn cần đăng nhập để bình luận