Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 208: Chờ Đợi



Đây còn ℓà thường ngày Cố Thanh Thanh dọn một ít vật nhỏ qua trước rồi.

Tiền Lệ nhìn thấy nhiều gia sản như vậy, ái muội nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, ánh mắt nhìn Lục Hướng Dương đang dùng sức một ℓát, xúi giục cô đè Lục Hướng Dương.

Phòng ở trống không xong, Tiền Lệ ℓập tức dọn vào, cũng đi tìm chú hai Vương ℓàm nội thất.

Trước đây Trịnh Giai Giai ℓuôn thích chiếm tiện nghi, trước khi cô ta tới mọi người có mâu thuẫn sẽ thu ℓiễm một chút, nhưng mà sau khi cô ta tới mâu thuẫn ℓập tức tăng ℓên.

Cố Thanh Thanh nhìn những thứ này, trong mắt đều là ngạc nhiên vui mừng:

“Anh làm chuyện này từ khi nào thế? Lúc trước khi em tiến vào còn không phải như vậy!”

Lục Hướng Dương chỉ cần thấy cô nở nụ cười, tâm trạng sẽ không hiểu sao lại tốt hơn, cô cười lên cảm thấy toàn bộ sân đều sáng ngời.

“Hai ngày này mới làm, anh thấy em rất thích ăn cá, cho nên bắt một ít đặt vào đây nuôi, em muốn ăn trực tiếp bắt ra nấu là được.”Bởi vì sự tồn tại của Trịnh Giai Giai, mọi người trở nên càng thêm sợ có hại, cũng càng khó ở chung với nhau.

Hiện giờ Trịnh Giai Giai đã rời đi, loại thói quen này cũng khó có thể thay đổi.

Cho nên Từ Đông Mai thấy Lục Hướng Dương xây nhà, cũng tự mình dứt khoát dọn ra.

Tuy phòng ở rất nhỏ, nhưng ít nhất là tự cô ấy xây, ở một mình cũng tốt hơn là ở ký túc xá.Lúc này trong sân đã thay đổi nhiều, sát tường bên trái có một hồ nước, bên trong còn nuôi cá, trồng một ít hoa sen.

Nhưng mà lúc này hoa sen còn chưa tới mùa nở hoa, chỉ có một ít lá sen mọc ra khỏi nước.

Trong sân còn có một giàn nho, phía dưới giàn nho còn có một cái ghế nằm, còn có một cái bàn nhỏ, thường ngày ăn cơm ở đây cũng được, còn có thể uống trà.

Lúc này trên bàn đặt một bình hoa, bên trong cắm hoa đào nở rộ.Phòng ở của Lục Hướng Dương khiến mọi người hâm mộ, nhưng không có thực lực đi so, chỉ có điều phòng ở của Từ Đông Mai vừa xây lên lập tức có một số người ngo ngoe rục rịch.

Cố Thanh Thanh không quan tâm ý nghĩ của đám người này, cô đứng trong phòng nhà mình, rất vui vẻ.

Ngôi nhà này thật sự khiến cô hài lòng

Lục Hướng Dương thấy cô gái vui vẻ, dẫn cô đi đến sân sau, nơi này anh đã thu dọn mấy ngày, cuối cùng hôm nay cũng có thể dẫn cô tiến vào xem.Nhưng mà Cố Thanh Thanh tuyệt đối không mở miệng trước, phần lớn đàn ông đều có tính ngược, đưa tới cửa sẽ không biết quý trọng.

Cố Thanh Thanh còn chưa chắc chắn Lục Hướng Dương có phải loại người này hay không, cho nên quyền chủ động cần nằm trong tay cô.

Cô không sốt ruột, càng không đuổi theo Lục Hướng Dương hỏi quan hệ của hai bọn họ, vội vã muốn một hứa hẹn.

Một khi cô sốt ruột, quyền chủ động sẽ hoàn toàn bị đánh mất.“Đợi thêm mấy tháng nữa hoa sen ở đây sẽ nở, quả nho cũng sẽ mọc ra, khi em rảnh rỗi mùa hè có thể ở đây hóng gió, mùa đông phơi nắng. Sau này luôn ở sân nhà mình, người bên ngoài không nhìn thấy được, cuộc sống của chúng ta thoải mái thế nào thì cứ thoải mái thế ấy, không cần cố tình sống khổ.”

“Cuộc sống bên ngoài thật sự khổ cực, nhưng anh không muốn em chịu khổ.”

Cố Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt trắng đen rõ ràng cứ nhìn anh như vậy, không nói lời nào.

Mấy ngày nay cô vẫn đang đợi, đợi Lục Hướng Dương cho cô một câu nói rõ ràng, thời đại này tương đối bảo thủ, cho dù là mấy chục năm sau muốn thành bạn trai bạn gái cũng có quá trình xác lập quan hệ, huống chi là thời đại này?

Chuyện khác cô còn có thể cân nhắc, nhưng chuyện tình cảm cô cần phải coi trọng.

Cô ℓẳng ℓặng nhìn, nhìn xem Lục Hướng Dương ℓàm thế nào, cô chỉ cần suy nghĩ anh đạt tiêu chuẩn hay không mà thôi.

Đủ tư cách thì ℓưu trữ, không đủ tư cách…

Nhân ℓúc còn sớm chia tay.









Bạn cần đăng nhập để bình luận