Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 543: Con Muốn Nói Chuyện Với Cha



Mấy người kia chưa từng tới thủ đô, bởi vì Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương ở thủ đô, bọn hrọ tính toán thi đại học thủ đô.

Hứa Tấn Xuyên rất nhạy cảm đối với chuyện này, bọn họ đã quen với hoàn cảnh nông thôn, ở đại đội Hòe Hoa thật sự có thể dựa vào đám người đóng quân ở sau núi kiếm chút tiền, nhưng ở thành phố ℓớn thì sao?

Anh ta muốn biết có phải ở thành phố ℓớn có thể kiếm được càng nhiều tiền hay không?

Một đám phần tử kiếm tiền, chuyện hàng đầu cần ℓàm ℓà ℓàm quen hoàn cảnh.



Lục Nhị Hùng ôm điện thoại nói rất lâu với cha mình, nói đến nước miếng tung bay.Nói nhiều đến mức Lục Hướng Dương vì không có đám nhỏ ở bên cạnh cho nên kiên nhẫn với Lục Nhị Hùng hơn nhiều nguyện ý nghe cậu bé nói chuyện cũng không chịu nổi, cưỡng ép đổi người, lúc này Lục Nhị Hùng mới không nỡ lắm từ bỏ.

Lão đại nói chuyện đơn giản hơn, còn ba đứa bé chỉ mới nói được mấy âm tiết đơn giản, nhưng Lục Hướng Dương vẫn không chê phiền trò chuyện với mấy đứa bé, để bọn nhỏ nghe thấy giọng cha, tránh cho thời gian dài nên quên mất.Cố Thanh Thanh đưa điện thoại cho cậu bé, Lục Nhị Hùng vô cùng hưng phấn mở miệng:

“Cha, con vừa đánh nhau với nhóc mập, tên kia bắt nạt người anh em của con, còn dám chỉ vào mũi con mắng con, con đánh cho một quyền cậu ta nằm sấp xuống.”Cố Thanh Thanh hiểu rõ: “Vâng, chuyện này để em sắp xếp.”

Nói xong chuyện chính, Lục Hướng Dương muốn trò chuyện với mấy đứa bé, tránh cho anh không ở bên thời gian dài đều quên hết anh.Cố Thanh Thanh đang định gọi Đại Bảo, kết quả Lục Nhị Hùng từ bên ngoài trở về, vừa nghe thấy cha gọi tới thì lập tức chạy qua.

“Mẹ mẹ, con muốn nói chuyện với cha.”“Chuyện này không thành vấn đề, có tổng cộng mấy người? Khi nào đến?”

“Là mấy người ở sân sau chúng ta, nhưng mà Thạch Lỗi và Hứa Quốc Bưu tạm thời không đi, bọn họ đợi khai giảng thì trực tiếp đi báo danh. Vương Vũ và Quý Minh Nguyệt sẽ cùng trở về, nhưng bọn họ là về nhà. Dư lại chỉ còn Hứa Tấn Xuyên, Tiền Lệ và Từ Đông Mai, khoảng 11 giờ sáng ngày kia sẽ đến.”“Tên kia không đỡ được, đúng thật là, có chút bản lĩnh như vậy còn dám xưng mình là đại ác bá, rõ ràng là con ác bá hơn cậu ta, ha ha ha ha ha!”

Nghe Lục Nhị Hùng kiêu ngạo cười to, người ở trong phòng khách đều cạn lời.

Cố Thanh Thanh biết đám Hứa Tấn Xuyên sắp đến thủ đô, ngày hôm sau đã ra cửa đi sắp xếp chỗ ở cho mấy người, đồng hành ℓà Trương Hổ.

Anh ta cũng dẫn theo em gái ở cùng với đám người, bây giờ tìm nhà thì đi theo Cố Thanh Thanh.

Trương Hổ vừa thấy Cố Thanh Thanh thì cung kính gọi: “Chị dâu!”

Cố Thanh Thanh gật đầu: “Lần này các anh đều thi tốt đúng không? Tất cả đều học đại học ở thủ đô à?”

Trường đứng đầu cả nước, không phải người nào cũng có thể thi đỗ được.

Cho dù đám bọn họ ôn tập trước mấy năm, nhưng cả nước có nhiều nhân tài, cũng đủ ℓấp đầy vườn trường Hoa Thanh.









Bạn cần đăng nhập để bình luận