Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 95: Đại Lão Thật Sự Quá Giàu



Vương Vũ nhìn thấy nhiều đồ như vậy, cười nói: “Nhiều như vậy à! Mùa đông năm nay chúng ta có ℓộc ăn rồi.”

“Đúng rồi…” Vương Vũ dán sát vào một chút, nhỏ giọng nói: “Hôm nay anh kiếm được thịt bò, vậy con dê ℓúc trước của chúng ta thì sao? Bán hết hay ℓà…”

Ánh mắt đó tràn ngập chờ mong, anh ta muốn ăn thịt dê.

Nhìn thấy nhiều đồ như vậy, Cố Thanh Thanh cũng không biết nên nói gì mới tốt.

Cố Thanh Thanh sắp xếp đồ xong, thật sự đi nếm thử hộp hoa quả kia, là đồ hộp đào vàng, hương vị thật sự là không tệ, dù sao ngon hơn một số đồ hộp mà cô ăn kiếp trước.

Nhìn đồ hộp này, Cố Thanh Thanh nghĩ tới một chút, thời đại này rất gian nan, muốn ăn ít trái cây rất khó rất khó, rất nhiều đứa bé nông thôn căn bản chưa từng thấy chuối táo.

Những trái cây của cô ở trong không gian chỉ có thể lén ăn một mình, muốn lấy ra cũng không được.Cố Thanh Thanh thu thập một ít thịt lợn rừng, một hộp sữa mạch nha, một ít lương thực tinh, một ít kẹo sữa lấy đi đổi đồ.

Cuối cùng đổi về một con gà mái già chưa đẻ trứng, hai mươi quả trứng gà.

Gà mái già này là đổi với nhà thím hai Vương, còn bảo thím hai Vương giết sạch sẽ mới tới lấy.Lục Hướng Dương vẫn rất hào phóng:

“Những thứ này đều để ở chỗ em, mấy thứ này có đồ ăn cho anh và ông bà nội của anh, có một số thứ có lẽ cũng tiện cho anh tặng quà, nhưng mà tạm thời không cần, tự em giữ lại ăn đi! Đặc biệt là đồ hộp trái cây kia, là thứ con gái thích.”

Cố Thanh Thanh: “…”Áo lông quần lông của Lục Hướng Dương đều lấy đi cho ông Lục bà Lục, lúc ấy hai ông bà tới là mùa hè, bọn họ đều mang theo quần áo mùa hè để mặc, sau này Lục Hướng Dương tới, mang theo một ít quần áo của ông bà nội.

Hiện giờ có đồ Cố Thanh Thanh làm, cộng thêm quần áo cũ của Lục Hướng Dương, hai ông bà trải qua mùa đông không thành vấn đề.

Nhưng mà Lục đại lão thì không có nhiều quần áo như vậy, đại lão cho cô nhiều đồ ăn ngon như thế, sao cô có thể để đại lão không có quần áo mới mặc.Thời gian của Cố Thanh Thanh cấp bách, căn bản không có thời gian làm chuyện này.

Đợi gà mái già tới tay, cô bắt đầu hầm canh gà mái già trên bếp lò.

Canh gà cần hầm rất lâu, cô ở trong phòng đan áo lông, trên tay là đan cho Lục Hướng Dương.Đại lão đặt đồ xuống, dặn dò mấy câu rồi rời đi, cầm công cụ cùng lên núi với Vương Vũ.

Cố Thanh Thanh nhìn vật tư trước mặt, hít sâu một hơi, nhanh chóng dọn dẹp một chút rồi bỏ vào trong ngăn tủ, không thể bỏ hết vào ngăn tủ, có một số thứ cô tách ra mấy phần nhỏ bỏ vào nơi khác nhau.

Đại lão thật sự quá giàu, lúc này sắp có tuyết rơi, nhỡ đâu có người cố ý tới cửa, tới cướp đồ của cô, nên kéo ra nhìn thấy mấy chục cân gạo, mấy chục cân bột mì, mấy trăm cân thịt, thì sẽ thế nào?Nơi này trên núi cũng có cây ăn quả, cô nghĩ có nên thần không biết quỷ không hay lấy ra một ít, sau này có trái cây để ăn hay không?



Mới ăn cơm no xong, Cố Thanh Thanh chỉ ăn một nửa thì không ăn nữa, nghĩ tới đại lão đối xử tốt với cô như vậy, cô nên báo đáp anh thế nào đây?

Bên này Cố Thanh Thanh ở nhà cẩn thận đan áo ℓông, mà Trịnh Giai Giai thì ở trong ký túc xá, xuyên qua cửa sổ nhìn cửa sổ phòng Cố Thanh Thanh đóng kín.

Lúc này đám Lục Hướng Dương rời đi, một mình Cố Thanh Thanh ở trong phòng chắc chắn ℓà đang ăn vụng.









Bạn cần đăng nhập để bình luận