Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 661: Ngọc Thô



Gương mặt cô đỏ ℓên, tức giận trừng anh.

Không phải ℓà vừa rồi nói chuyện đứng đắn sao?

Sao nói một ℓát ℓại ℓệch đi như vậy?

Lục Hướng Dương gật đầu:

Lục Hướng Dương nhìn số dư trong hệ thống còn 200 triệu, hỏi: “Không thăng cấp à?”

Cố Thanh Thanh nhìn vùng không gian này, trả lời:

“Tạm thời không vội! Mấy năm nay chúng ta thăng cấp không ít, hiện giờ không gian mở rộng nhiều như thế, sản xuất trong không gian rất cao, lại mua thêm ít nguyên thạch tốt, làm thành châu báu hay cầm đi bán đều được.”

“Bên cậu út làm kinh doanh châu báu, chúng ta lại kiếm thêm ít hàng cho cậu ấy giữ thể diện.”Cố Thanh Thanh lập tức cười to:

“Ý kiến hay! Đến lúc đó em chắc chắn là bà cụ được hoan nghênh nhất, cho dù là con dâu hay cháu dâu, con gái, cháu gái, chắc chắn đều thích em nhất!”

“Nghĩ tới tương lai già đi, ngày lễ ngày tết một đám cháu trai cháu gái quỳ gối dập đầu kính trà cho em, một mình em thưởng bọn họ một bộ châu báu, hình ảnh đó nhất định rất đẹp!”

Chuyện này ngay cả Lục Hướng Dương cũng bị cô chọc cười.Có bức tranh, Lục Hướng Dương làm việc nhanh hơn nhiều.

Ba ngày sau, tóc đến tay Cố Thanh Thanh.

Chậc chậc chậc!

Có thứ này trong tay mọi việc sẽ dễ làm hơn!“Ừm! Một thương hộ mà thôi, anh muốn đối phó ông ta rất dễ dàng! Đương nhiên là anh có biện pháp khiến ông ta nghe lời, đảm bảo ông ta sẽ là một người cha từ ái trước mặt em.”

Cố Thanh Thanh khinh thường nói:

“Đánh cược đi, em không hiếm lạ người cha như vậy đâu, nghĩ thôi cả người đã nổi đầy da gà.”

Cô đưa bức tranh cho Lục Hướng Dương:Mấy năm nay dựa vào mấy thứ tốt của Cố Thanh Thanh, việc kinh doanh châu báu trong tay Mạnh Phồn mở rộng rất nhanh.

Lục Hướng Dương gật đầu:

“Em muốn mua thì mua, nhà chúng ta nhiều con, tương lai em không đeo, thì chia cho bọn họ, cho con gái hay con dâu đều được.”

“Đợi tương lai em già đi, đám nhãi ranh kia không hiếu thuận, em cảm thấy nhàm chán thì gọi con dâu tới nói chuyện với em, tới một lần tặng một bộ châu báu, lại tới lần nữa thì tặng một bộ. Mỗi lần đều khiến bọn họ không tay không mà về, đến lúc đó bọn họ sẽ tranh nhau tới hiếu thuận em!”“Anh nhanh đi điều tra xem ông ta ở đâu, nghĩ cách lấy ít tóc cho em, nhanh giám định xem ông ta có phải là cha em hay không.”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Không thành vấn đề, anh bảo người đi điều tra.”

Loại chuyện này chắc chắn giao cho Lục Hướng Dương sẽ có tốc độ nhanh nhất, Cố Thanh Thanh cũng không làm ra vẻ, chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, cô biết sớm một chút sẽ dễ ứng phó hơn.

Không cần đoán tới đoán lui!Cô còn chưa biết đối phương là ai, là có thể biết ông ta có phải cha cô hay không!

Cố Thanh Thanh cầm tóc mình và tóc của người đàn ông kia, giao cho hệ thống kiểm tra.

Hệ thống giám định cần thời gian, Cố Thanh Thanh nhìn số dư tích lũy được, cười tủm tỉm nhìn Lục Hướng Dương:

“Hay là… Chúng ta lại mua ít nguyên thạch?”

Vì thế Cố Thanh Thanh ℓấy hết tiền trong tay mua phỉ thúy thô.

“Nhỏ mọn như vậy à!”

Hai quả bóng có ℓớn có bé, một quả cỡ bóng rổ, một quả to cỡ chậu rửa mặt.

“Hai trăm triệu đấy! Lần trước cũng không bủn xỉn như thế! Hệ thống chó má, có phải cậu nghĩ sai rồi không?”

Đôi mắt của Lục Hướng Dương và Cố Thanh Thanh sáng rực ℓên, nhanh chóng ℓấy máy cắt đá ra.









Bạn cần đăng nhập để bình luận