Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 782: Phiên Ngoại 14



Anh ta nhớ rõ ℓúc trước hai đứa nhỏ này gọi Đồng Nguyệt ℓà chị cả.

Đồng Nguyệt gật đầu:

“Biết, chỉ khi ở bên ngoài mới gọi chị cả, tôi cũng sợ người khtác dùng ánh mắt khác thường nhìn bọn họ, cho nên nói với bên ngoài ℓà em trai.”

“Không sao, khi sinh bọn họ tôi đã chuẩn bị tâm ℓý, sở dĩ bảo bọn họ gọi ℓà chị cả vẫn ℓà vì đứa bé. Bên Hoa Quốc vẫn bảo thủ như vậy, nếu để người ngoài biết thân phận của bọn họ, bọn họ đi đến đâu cũng sẽ bị cười nhạo.”

Thời đại này chủng loại đồ chơi kém xa đời sau, nhưng đối với hai bé trai mà nói, như vậy đã đủ.

Ngay cả hai chị em ở bên cạnh cũng không bị bỏ qua, mỗi người có một con búp bê vải.

Hôm nay Mạnh Phồn không ra cửa, ở trong nhà chơi với hai đứa bé.

Bé trai có trưởng bối nam bên cạnh, khác hoàn toàn với khi chơi cùng mẹ.Đồng Nguyệt ở bên cạnh nhìn, rõ ràng có thể nhìn ra được hai đứa bé này không giống với khi chơi cùng mình.

“Chú, sao chú đối xử với bọn cháu tốt như vậy?”

Tính cách của Đồng Lâm hoạt bát hơn chút, nói cũng nhiều hơn, ôm đồ chơi trong tay, trên mặt đều là tươi cười hạnh phúc cười hỏi Mạnh Phồn.

Anh trai Đồng Yến thành thục hơn chút, cậu bé nhìn mẹ mình hỏi Mạnh Phồn:Đồng Nguyệt nói với hai đứa bé: “Sau này hai đứa cứ gọi là mẹ đi, không cần cố kỵ gọi là chị cả nữa.”

Hai đứa bé nhìn mẹ mình một lát, có chút không rõ vì sao đột nhiên không cần gọi là chị.

Lão đại nghi ngờ nói: “Nhưng mà để người khác biết mẹ có hai đứa con trai, sau này sẽ không gả đi được.”

Trước đây chỉ là em trai, mấy thím luôn nói mẹ của bọn họ sẽ không có người cần, vậy nếu là con trai thì chẳng phải càng không gả đi được ư?Quá ít tuổi, dung lượng não nhỏ, người lớn dỗ một lát là tin.

Một lát sau, hai đứa bé dễ dàng tiếp nhận sự thật có thể gọi mẹ.

Chỉ có hai em gái ở bên cạnh lớn tuổi hơn chút, cảm thấy chị gái mình và chú kia có chút kỳ lạ, nhưng mà bọn họ rất thông minh không xen miệng vào.

…Mạnh Phồn hiểu rõ.

“Sau này không cần che giấu, còn cụ thể, tôi đang đợi một cuộc điện thoại, đợi tôi xác định xong lại nói cho cô.”

Đồng Nguyệt ngẩng đầu nhìn anh ta, từ hôm qua tới bây giờ tuy hiểu biết về anh ta vẫn không nhiều lắm, nhưng cô có thể nhìn ra được anh ta vẫn rất thích đứa bé, ít nhất có trách nhiệm của một người làm cha.

Như vậy là đủ, sau này cô ấy không cần luôn che giấu thân phận của đứa bé, anh ta sẽ sắp xếp là được!Đồng Nguyệt lập tức cười nói:

“Sẽ không, mấy thím đó lừa bọn con thôi, nếu người khác biết mẹ có đứa bé thông minh đáng yêu như vậy, vui sướng còn không kịp ấy chứ!”

“Hơn nữa tương lai có các con hiếu kính mẹ, mẹ kết hôn hay không cũng không sao cả. Con xem dì Lý bày quán lúc trước xem, kết hôn ở nhà hầu hạ chồng hầu hạ cha mẹ chồng, còn bị chồng đánh, sau này vẫn là con trai trưởng thành có thể bảo vệ mẹ mới không bị đánh. Hai đứa còn nhỏ như thế, nếu mẹ gả cho người ta bị người ta bắt nạt không có ai chống lưng cho mẹ, có đúng hay không? Đợi hai đứa trưởng thành, mẹ lại tái giá cũng không muộn.”

Hai đứa nhỏ còn nhỏ, những lời mẹ nói nghe có vẻ có lý, nhưng mơ hồ cảm thấy không đúng lắm, cụ thể không đúng chỗ nào bọn họ không thể nói rõ được.Bữa sáng rất phong phú, sữa bò, trứng gà, cháo, sữa đậu nành bánh quẩy đều có, hai đứa bé ăn đến miệng phình to, Mạnh Phồn ở bên cạnh nhìn chính anh ta cũng cảm thấy kỳ lạ, chẳng lẽ đây là thiên tính của cha con?

Anh ta nhìn kiểu gì cũng cảm thấy hai đứa bé đáng yêu.

Bữa cơm sáng này Mạnh Phồn ăn có chút thất thần, anh ta vẫn luôn đợi cuộc gọi của Cố Thanh Thanh.

Vệ sĩ đi mua một đống đồ chơi tới đặt trong góc phòng khách, hai đứa nhỏ nhìn thấy lập tức hoan hô.

“Chú, chú quen với mẹ cháu sao? Là bạn tốt à?”

Hai đứa nhỏ sửng sốt: “Ở nơi này ạ?”

Nhà ở to như vậy đẹp như vậy, đương nhiên ℓà bọn họ thích, nhưng nơi này không phải ℓà nhà bọn họ!

“Chúng ta… Không cần về nhà ạ?”

Bọn họ nhìn về phía mẹ mình.







Bạn cần đăng nhập để bình luận