Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 626: Chúng Ta Dọn Qua Đó Sao



Nhưng mà những ℓời này, anh không nói cho Cố Thanh Thanh.

Mấy năm nay thực ra anh cũng đi chấp hành không ít nhiệm vụ nguy hiểm, có nhiều nhriệm vụ đời trước anh đã biết, anh đi xác suất thành công càng cao.

Hơn nữa so với những người khác, anh thật sự tiện hơn nhiều, có không gian, có thể giảm bớt nhiều thương vong.

Dâng ℓên đống ℓương thực và mỏ vàng đúng ℓà ℓập công ℓớn, nhưng nếu không đánh ra quân công ℓót nền, thời gian dài anh sẽ biến thành ℓinh vật.

Tầng một có ba phòng, một phòng ngủ chính khá to, còn có hai phòng nhỏ khác.

Tầng hai nhiều phòng hơn, hai phòng ngủ quay về phía nam, phòng ngủ chính to nhất, có ban công, ngoài ra còn có ba phòng ngủ nhỏ, cộng thêm sân phơi khoảng 80 mét vuông.

Khi Cố Thanh Thanh nhìn thấy thì vô cùng vui vẻ.

“Lần này có nhà ở tốt như vậy? Cách bố trí thật sự quá tuyệt!”Lục Hướng Dương gật đầu: “Ừm!”

“Nhà ở kiểu gì thế? Chúng ta dọn qua đó sao?”

Lục Hướng Dương trả lời:

“Nhà nhỏ hai tầng, có sân, khi em nghỉ dẫn theo đám trẻ ở một thời gian là được, dù sao ở bên đó chỉ cần anh không bận lắm, tan làm sẽ về nhà. Nơi này thì không được, trở về một chuyến quá phiền phức.”Ngày hôm sau Cố Thanh Thanh đi theo Lục Hướng Dương, đi xem nhà mới.

Nhà hai tầng, có sân, hơn nữa sân còn không nhỏ.

Thần kỳ chính là phòng bếp và lầu chính tách ra, có chút giống cách xây ở nông thôn, ngoài ra còn có một gian để đồ.

Tầng một lầu chính có một phòng khách to, còn có một nhà ăn to, khi đãi tiệc ăn cơm ở bên này vẫn đủ.Đây không phải là chuyện anh muốn.

Những chuyện này chỉ có ông cụ Lục và cha Lục biết, nữ quyến trong nhà căn bản không biết, ngay cả Mạnh Huyên cũng không biết con trai mình đang liều mạng như thế dưới công lao như vậy.

Không có nguy hiểm, Cố Thanh Thanh rất vui:

“Vậy thì tốt, em không hi vọng nhìn thấy anh bị thương, hay là có nguy hiểm gì, đám nhỏ cần cha, em cũng không thể tách rời anh.”“Em thì sao? Là muốn ở nơi này hay đi theo anh ở? Đó là nhà ở của hai chúng ta, đến đó thì không có người lại nói em chiếm tiện nghi của cha mẹ chồng nữa.”

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Không có biện pháp, ai bảo cha mẹ chồng thương em, chồng em thì lợi hại, hâm mộ ghen tị nhiều đi.”

“Anh đừng nói là bà cô của Tôn gia, cho dù là một số hàng xóm ở xung quanh nhìn đến đỏ mắt, hâm mộ em sống tốt, trong lòng không cân bằng. Nếu không phải anh cả chị dâu ở Giang Ninh nhiều năm, bọn họ chắc chắn sẽ đến trước mặt chị dâu châm ngòi ly gián.”Thấy cô thích, Lục Hướng Dương rất vui, ôm lấy bả vai của cô hỏi: “Chúng ta ở tầng một hay tầng hai?”

Cố Thanh Thanh nghĩ một lát:

“Ở tầng một đi, ba đứa bé luôn chạy loạn khắp nơi, nơi này chỉ có mình em trông, ở tầng hai quá nguy hiểm. Sau này để bọn nhỏ chơi ở tầng một, không cho bọn nhỏ trèo cầu thang.”

Lục Hướng Dương nắm lấy tay cô, có chút áy náy nói:“Chẳng qua là… Giống như anh nói, em nghỉ sẽ dẫn đứa bé qua tìm anh, khai giảng em vẫn ở bên này đi, nếu không đứa bé không có ai trông, em không yên tâm.”

Lục Hướng Dương gật đầu:

“Được, anh gọi người thu dọn một chút, đến lúc đó em đi xem thích đồ nội thất thế nào, sắp xếp xong dẫn theo đứa bé dọn qua, đợi khai giảng lại trở về.”

“Vâng vâng!”

“Thực ra dựa vào thứ bậc của anh cũng có thể có giúp việc, nhưng anh nghĩ nơi này cách Lục gia không xa, nên anh từ chối, xem như tiết kiệm tài nguyên. Có một số việc có thể khiêm tốn thì khiêm tốn một chút, sau này vất vả cho em rồi.”

Cố Thanh Thanh không chút để ý, giữa cô và Lục Hướng Dương, trả giá vẫn ℓuôn ℓà ℓẫn nhau.









Bạn cần đăng nhập để bình luận