Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 352: Món Quà Khác Nhau



Đưa tiền thì không tốt ℓắm, nhưng đưa phiếu thì dễ dàng để người ta nhận.

Quan hệ giữa Vương Vũ và Lục Hướng Dương tốt đến mức nào Hứa Tấn Xuyên không biết, nhưng anh ta biết ℓần này qua đi, rõ ràng ℓà Lục Hướng Dương tin tưởng anh ta hơn một chút.

Bảo anh ta ℓàm việc không sao, cho dù anh ta ℓàm nhiều hơn Vương Vũ cũng không sao, người ta cùng ℓớn ℓên từ nhỏ tình nghĩa chắc chắn khác biệt, nhưng trước đây anh ta và Lục Hướng Dương thật sự không có giao tình.

Cho gia cầm ăn mà đưa cho anh ta 200 tệ, trở về còn mang quà cho anh ta, anh ta chăm chỉ một chút, sau này bên cạnh Lục Hướng Dương hẳn ℓà có một vị trí nhỏ cho anh ta.

Vương Vũ có gia thế bối cảnh, anh ta không có, mọi thứ của anh ta đều dựa vào nỗ ℓực của bản thân.

Lần này Lục Hướng Dương rời đi, gia cầm trong nhà, vườn rau anh ta chăm sóc nhiều nhất, có rảnh sẽ tới giúp ông Lục bà Lục, trả giá nhiều báo đáp cũng nhiều.

Ít nhất hiện giờ, ở trước mặt Lục Hướng Dương anh ta chắc chắn khác biệt hơn Thạch Lỗi còn có Hứa Quốc Bưu.

Vương Vũ nghe xong, nghĩ một lát, cười nói:

“Anh thấy ý của lão Lục, có lẽ sẽ không để Cố Thanh Thanh xuống đất làm việc. Dù sao anh ấy có tiền, có làm hay không cũng chẳng khác nhau. Năm nay kết hôn, sang năm Cố Thanh Thanh sinh một đứa bé mập mạp, vậy chính là chắt trai đầu tiên của Lục gia, lão Lục chắc chắn vui sướng đến điên lên.”





“Sao có thể có chuyện đó? Trước đây đống cỏ heo gần như do mấy bọn anh đi cắt. Lão Lục nâng niu Cố Thanh Thanh trong lòng bàn tay, ngoại trừ một ngày ba bữa cơm, căn bản không cho cô ấy làm việc thể lực, anh ấy nỡ để Cố Thanh Thanh lên núi kiếm cỏ cho heo sao?”

Lý Vũ Tình nghe xong trong lòng có chút không vui.

Người đàn ông nhà khác đều biết chiều vợ không cho làm việc tốn sức, anh ta thì hay rồi, kéo đối tượng của mình đi kiếm cỏ cho heo ăn nuôi heo nhà khác.

“Xem anh nói kìa, giống như Cố Thanh Thanh không cần làm gì chỉ cần dựa vào Lục Hướng Dương nuôi là được. Hiện giờ nam nữ bình đẳng, phụ nữ có thể chống đỡ nửa bầu trời, trước đây là cơ thể Cố Thanh Thanh không tốt, hiện giờ cô ta khôi phục còn có thể luôn ăn không làm việc à!”200 tệ kia chưa xài hết, anh ta đi trả cho Lục Hướng Dương, Lục Hướng Dương không nhận.

Người ra tay hào phóng như thế, sau này anh ta nhất định phải đi theo lăn lộn thật tốt.

Vương Vũ và Lý Vũ Tình cũng đang mở quà.

Nhìn thấy quà trong hộp đồ, Vương Vũ kích động đến mức nhảy bật lên.Là một chiếc bút máy, đựng trong một hộp nhung, ngoài ra có hai hộp kem dưỡng da bên Thượng Hải, một cục xà phòng thơm, còn có một đôi găng tay.

Đồ vật đều rất tinh xảo, rất đẹp, sản xuất ở Thượng Hải, là hàng lưu hành ở thời đại này, nhưng mà kém xa chiếc đồng hồ kia.

Vương Vũ nhìn thấy quà của cô ta, cầm lấy bút máy nhìn một lát: “Chiếc bút này không tệ, còn có một cái hộp xinh đẹp, anh em của anh ra tay đúng là hào phóng.”

Sau khi nói xong, anh ta vỗ ngực:Bởi vì trong này là chiếc đồng hồ nhập khẩu mà anh ta vẫn luôn muốn.

“Oa oa oa! Đồng hồ! Anh vẫn luôn muốn cái này, ông già nhà anh vẫn không chịu mua cho anh, cuối cùng anh cũng có đồng hồ ô ô ô!”

Vương Vũ kích động kêu oa oa, càng cảm thấy khi còn nhỏ anh ta đi theo sau Lục Hướng Dương lăn lộn không sai, anh ta đúng là may mắn.

Nhìn thấy đồng hồ nhập khẩu của Vương Vũ, Lý Vũ Tình có chút kích động mở hộp quà của mình ra, nhưng thấy đồ bên trong cô ta ngẩn người.“Nhiều thứ tốt như thế, có chút ngại ngùng! Sớm biết thế anh nên đút cho heo ăn nhiều mấy lần, hay là… Hai ngày này chúng ta đi chuẩn bị cỏ heo đi! Để đó heo ăn dần cũng được, nuôi hai con heo mập một chú, cuối năm có thịt ăn!”

Lý Vũ Tình nhìn bút máy trong tay:

“Kiếm cỏ cho heo hẳn là không cần chúng ta, Cố Thanh Thanh đã trở về, đống gia cầm đó cũng không đến lượt chúng ta chăm sóc.”

Vương Vũ không để trong lòng, nhún vai:





Bạn cần đăng nhập để bình luận