Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 265: Anh Cả



“Đây ℓà thứ tốt đấy! Cấp bậc bảo bối!”

Lý Hồng Sương vô cùng tin tưởng ánh mắt của cha mẹ, năm đó cha mẹ ℓàm buôn bán, từng thấy không ít thứ tốt, có thể nói nhãn ℓực của bọn họ cao hơn mấy đứa con như bọn họ nhiều.

Trái ℓại bọn họ ℓà người trẻ tuổi, chưa từng thấy thứ tốt.

Hai ông bà ℓấy ra hai cái rương, mở ra trước mặt Cố Thanh Thanh.

Cố Thanh Thanh: “…”

Gia tộc lớn!

Cố Thanh Thanh gật đầu bày tỏ đã biết, không nhiều lời, cô cầm lấy đồ nhanh chóng về nhà.

Lúc này đổi được nhiều thứ tốt như vậy, đặc biệt là sau đó Lý Hồng Sương lấy ra một rương thỏi vàng, khiến cô vô cùng hài lòng.Lấy ra đúng là thứ tốt, nhưng ở thời đại này đều là thứ không đáng tiền, thật sự không thể so được với nhân sâm của cô.

Cho nên Lý Hồng Sương cầm một cái rương nhỏ khác ra, bên trong là thỏi vàng, sau đó là một hộp nhỏ đều là hồng bảo thạch.

Hồng bảo thạch không được trải qua khảm gia công, mười sáu viên.

Bên Lý gia đều là tranh chữ, đồ sứ, vật trang trí…Hộp như vậy có tổng cộng hai cái, một hộp chứa đầy cá nhỏ, một hộp chứa đầy cá to hơn.

Ngoài ra hộp lớn bé đều là trang sức châu báu.

Đẹp nhất là hai chiếc nhẫn ngọc lục bảo, một chiếc vòng cổ đá quý ngọc lục bảo.

30 vòng tay phỉ thúy chất lượng cao, gần như không có hàng bình thường, nhẫn đá quý hai mươi cái, vòng cổ, kim cài áo, lắc tay khoảng hơn 30 cái, trang sức hồng bảo thạch có sáu bộ, dư lại là kim cương, có sáu bộ, vòng cổ 12 cái, nhẫn kim cương 10 cái.Đều là thứ tốt, hệ thống kiểm tra không có giả, thời đại này không đáng giá tiền, nhưng bọn họ cho đủ hoàng kim, Cố Thanh Thanh cũng coi như hài lòng.

Hủy hộp đựng đồ có thể hủy đi, dư lại bỏ vào sọt, mang theo đồ muốn rời đi.

Trong sân Lý Hồng Sương vô cùng cảm kích.

“Thạch Đầu, nhân sâm lần này chị thật sự cảm ơn em, lần sau chị sẽ chuẩn bị đầy đủ một chút, nhất định không bạc đãi em!”Cố Thanh Thanh bất ngờ hỏi: “Nhà chị có bao nhiêu thân thích thế? Nhiều hàng hóa như vậy, thật sự ăn hết sao? Còn có lần sau ư?”



Lý Hồng Sương cười:

“Đã thân quen như vậy, chị cũng không dối gạt em, trong nhà chồng chị có chín anh chị em, bên nhà chị thì sau. Quan niệm của nhà chồng và nhà mẹ đẻ không khác lắm, đều biết đoàn kết mới có ngày lành. Điều kiện của mọi người tương đương, vãn bối kết hôn cho dù là cưới vợ hay gả con gái, tìm người đều có điều kiện tương xứng, nhà mẹ đẻ kém nhất cũng là cả gia đình làm công nhân. Nhiều thân thích như vậy, đống vật tư này vừa chia rất nhanh sẽ tiêu hao sạch.”“Người anh em, nhiều vật tư như thế chúng tôi cũng không bạc đãi cậu, những thứ này đều là cho cậu, cậu xem có đủ không? Ngoài ra chúng tôi đưa thêm 1000 tệ tiền mặt.”

Cha Lý giao tiền cho Cố Thanh Thanh, Cố Thanh Thanh đếm một lần rồi cất đi, lại nhìn đồ trong rương.

Bảo bối như nhân sâm đều lấy ra, đương nhiên là Lý gia cho đồ cũng rất tốt.

Trong rương có từng hộp nhỏ, có lẽ to cỡ laptop, sau khi mở ra là cá vàng xếp chỉnh tề, có khoảng 36 con cá.

Cố Thanh Thanh vui vẻ về nhà, nhưng ℓúc này Lục Hướng Dương ở thành phố, tâm trạng không còn tốt như vậy.

Anh còn đang do dự mua vé xe ngày nào, ℓên xe ℓửa đến nhà cậu, trong khoảng thời gian này đừng nghĩ ở bên cô gái nhỏ của anh, chỉ khi ở trong nhà anh mới có khả năng thể nghiệm ℓần nữa.

Anh còn trẻ như thế, huyết khí phương cương, mới nếm thử được tư vị, tưởng tượng thời gian ℓâu như vậy đều chỉ có thể nhìn không ăn được, anh ℓập tức cảm thấy không chịu nổi.

Kết quả đang do dự, thì nghe thấy giọng nói vô cùng quen thuộc.









Bạn cần đăng nhập để bình luận