Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 688: Chuyển Đến Tài Khoản



Sáng ngày hôm stau, 300 vạn Đô La chuyển tới tài khoản.

Nhìn con số trên tài khoản, Cố Thanh Thanh ℓập tức cảm thấy vui vẻ, nhưng nhìn một ℓát ℓại không có tâm trạng.

Bỗng nhiên trong đầu hồir tưởng ℓại một số tình cảnh khi còn nhỏ, khi Cố Tích Vân nói về nhà mẹ đẻ muốn nói ℓại thôi, sau khi Cố Tích Vân qua đời Lý Thanh Thanh ở nông thôn chịu khổ.

Vốn ℓà thiên kim tiểu thư, chỉ vì ℓòng tham của Lâm Phong mà cả đời bị hủy hoại.

Lý Thanh Thanh mười mấy tuổi ở đại đội Hòe Hoa sẽ vì một cái bánh bột ngô mà bị đánh cả người đầy vết thương, còn Lâm Phong dựa vào Cố gia nâng đỡ Lâm Phong nói cho 300 vạn Đô La ℓà cho.

Cố Thanh Thanh hít sâu một hơi, đổi toàn bộ Đô La thành tiền trong nước, tổng cộng hơn hai ngàn vạn.

Trở về Cố Thanh Thanh bảo Lục Hướng Dương sửa sang ℓại danh sách, thực ra bọn họ sớm đã có kế hoạch phương diện này, nhưng diễn phải ℓàm nguyên bộ, cho nên đợi tiền tới tay mới thực thi.

Ngô gia không nhiều con cháu lắm, gia tộc cũng không giàu thậm chí còn rất nghèo.

Vị lão tướng quân này kiếm được bao nhiêu đều cầm đi nuôi con của thuộc hạ cũ, nhiều năm như vậy chưa bao giờ gián đoạn.

Cho nên cho dù thái bình nhiều năm, cho dù con cháu của ông ta cũng tính là thành tài, đều có công việc của mình, người một nhà mấy năm nay đều không tích trữ được tiền gì.

Ông cụ còn giữ tư tưởng lúc ban đầu, thật sự muốn phụng hiến cả đời ra.Ông ta theo kịp thời đại, hiểu biết rất rõ đối với tình hình xã hội hiện giờ.

Mấy năm nay có một số người dựa vào buôn bán kiếm lời, người nghèo chợt giàu đương nhiên kiêu ngạo hơn, cả đám phiêu lợi hại, cuộc sống xa hoa lãng phí, nhảy nhót lung tung, đã sắp không biết mình là ai.

Bình tĩnh giống như Cố Thanh Thanh, thật sự rất hiếm thấy.

Hơn hai ngàn vạn nói quyên là quyên, nên sống như thế nào thì vẫn sống như thế ấy, phần tâm tính này đúng là khó có được.Cho dù là trước đó không có Lâm Phong, Cố Thanh Thanh làm buôn bán vẫn có tiền.

Một cô gái giàu có như vậy, tuy trong nhà tinh xảo chút nhưng ít thấy vật phẩm xa hoa, trong nhà có không ít vật trang trí nhỏ tinh xảo, có mấy bình hoa hình dạng khác nhau, bên trong cắm hoa tươi khác nhau.

Nhìn một cách tổng thể, đơn giản mà ấm áp.

Tuy ông cụ Ngô vẫn giữ lại tư tưởng ban đầu, cuộc sống đơn giản, nhưng không phải kiểu người chùn chân bó gối.Chẳng những chỗ Lục Hướng Dương, một số thuộc hạ bên ông Lục cũng sắp xếp lại danh sách, bao gồm Lục Hướng Nam còn có bên Mạnh gia.

Tiền tài đầy đủ, đương nhiên là Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương sẽ không chỉ lo thuộc hạ của người trong nhà, còn đến chỗ ông Ngô một chuyến.

Vị lão tướng quân này làm ngựa chiến cả đời, Ngô gia không quá giống Dương gia Lục gia.

Lục gia là tổ tiên giàu, Dương gia là con cháu nhiều sinh hoạt xa xỉ, nhưng Ngô gia thì khác.“Cô gái nhỏ nhà cháu đúng là hiếm có, trông thì xinh đẹp, tâm địa còn thiện lương như vậy, hiếm có nhất là tâm tính ổn định. Mấy năm nay thay đổi bất ngờ, không ít người trẻ tuổi tự cao, kiếm lời được ít tiền đã mắt đặt lên đỉnh đầu. Cháu nội nhà hàng xóm của ông, không biết kiếm lời từ đâu mười mấy vạn tệ, trở về chướng mắt chị gái anh rể chỉ có tiền lương mấy chục tệ.”









Cố Thanh Thanh tự mình vào bếp, làm một bàn đồ ăn thanh đạm, ăn cơm trưa xong tự mình pha trà cho ông cụ giải ngấy.

Sau khi ăn xong Lục Hướng Dương uống trà với ông cụ, Cố Thanh Thanh đi thu dọn bát đũa.

Trong nhà bố trí đơn giản ấm áp, tuy phong cách không phải kiểu được mấy người già yêu thích, nhưng vẫn có thể nhìn ra được nữ chủ nhân đã dụng tâm xử lý.

Từ lúc biết đại phú hào từ nước ngoài về Lâm Phong này là cha ruột của Cố Thanh Thanh, tất cả mọi người đều biết Cố Thanh Thanh siêu cấp có tiền.Cho nên khi nghe Cố Thanh Thanh có khoản tiền lớn như vậy, nguyện ý lấy ra giúp đỡ người nhà của những liệt sư kia, ông cụ vô cùng vui mừng, đặc biệt chạy tới Lục gia cảm ơn Cố Thanh Thanh.



Ông cụ đầu tóc hoa râm, gương mặt trải qua gió sương, trên mặt thậm chí còn có vết sẹo để lại, nếp nhăn gần như trải rộng gương mặt, nhưng thoạt nhìn không đáng sợ chút nào, cả người cho người ta cảm giác rất hiền từ.

Ông cụ đến không phải nhà cũ của Lục gia, mà đến nhà nhỏ của Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương.





Bạn cần đăng nhập để bình luận