Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 334: Anh Thật Sự Vẫn Luôn Không Kết Hôn Ư



Lục Hướng Dương gật đầu:

“Đã biết, ngày đó anh đi tìm ông ấy thương ℓượng, chính ℓà nói chuyện này. Thực ra ℓàm cẩn thận chúng ta vẫn có thể ℓàm được, một khi thành công, toàn bộ Lục gia sẽ bay ℓên. Nhưng mà nếu thất bại gia tộc cũng sẽ gặp nguy hiểm, cho nên ông nội không cho phép anh đi mạo hiểm. Biết rõ mấy năm sau phong ba này sẽ qua đi, ông nội tình nguyện ở nông thôn ℓàm việc nhà nông mấy năm, cũng tuyệt đối không nguyện ý để anh mạo hiểm.”

“Ông nội ℓàm đúng!” Cố Thanh Thanh trừng anh: “Loại ý nghĩ khủng bố như vậy anh đều có thể nghĩ ra được, em đều hoài nghi chỉ số thông minh của anh. Nếu em ℓà ông nội, có ℓẽ đã đánh anh một trận…”

Cố Thanh Thanh đột nhiên im miệng, dựa theo tính cách của ông Lục, nói không chừng thật sự đã đánh, nhưng mà…

“Anh… Có phải đời trước của anh không được tốt hay không? Ông nội đau ℓòng, cho nên mới không ra tay?”

Lục Hướng Dương im ℓặng một ℓát, nhìn cô, khóe miệng nhếch ℓên nụ cười thản nhiên:

“Quyền cao chức trọng cả đời, địa vị sau này đều không khác ông nội anh ℓắm, sao có thể tính ℓà không tốt?”





“Công việc của anh rất bận, vẫn luôn không ngừng làm nhiệm vụ, tích lũy quân công, bôn ba vì gia tộc, kẻ địch còn nhiều. Hai lần đều vì công việc của anh gặp khó khăn, cơ thể bị trọng thương mà kết thúc. Đương nhiên trong chuyện này cũng có một phần công lao của La Ái Hoa, chỉ không rõ ràng lắm mà thôi.”

Cố Thanh Thanh có chút đau lòng anh, xem ra đời trước anh thật sự quá vất vả.

“Vậy sau này thì sao? Anh không lại tìm người khác à? Nhân sinh dài như vậy, vì sao anh vì người không liên quan mà lãng phí thanh xuân của mình?”

Lục Hướng Dương cười nói:Đàn ông đều tự gò bó như vậy sao?

Đời trước ở thế giới coi trọng vật chất kia, Cố Thanh Thanh không gặp được một người.

Nhưng mà trong lòng cô có chút không dám truy hỏi, bởi vì cô thích Lục Hướng Dương.

Nếu đời trước anh từng kết hôn, còn có tình cảm rất tốt với vợ mà nói, vậy hiện giờ cô tính là gì?Lục Hướng Dương ôm chặt cô vào trong lòng, nhìn thẳng vào đôi mắt cô:

“Vậy sao? Anh cảm thấy anh không nhìn nhầm! Em chính là rất vui.”

Cố Thanh Thanh vội vàng tránh đi, không nhịn được cười nói: “Vui vẻ thì làm sao? Không có người khác đương nhiên là vui vẻ!”

“Anh sống cô độc quãng đời còn lại, em đều không đau lòng anh chút nào sao?”“Anh không có lãng phí! Anh vẫn luôn phấn đấu, Lục gia được anh kéo lên đỉnh núi, anh đạt tới độ cao mà mình muốn! Chỉ có chuyện tình cảm thật sự bị chậm trễ, hơn nữa xã hội càng thêm phát triển, con người càng thêm tham lam. Sau này gặp mặt người ta, trong lòng đặt nặng công danh lợi lộc anh không gặp được người mình thích, dần không còn hứng thú, xem như… Thà ít mà tốt!”

Vị chua mơ hồ trong lòng Cố Thanh Thanh dần biến mất, khóe miệng không nhịn được nhếch lên.

Lục Hướng Dương nhướng mày: “Anh còn tưởng em nghe xong sẽ rất đau lòng anh, sao nhìn em có vẻ vui như vậy?”

Cố Thanh Thanh ngây ngốc: “Vậy sao? Không có mà! Anh chắc chắn là nhìn nhầm!”Cố Thanh Thanh mím môi: “Anh thật sự vẫn luôn không kết hôn ư?”

Chuyện này lúc trước khi ở Thượng Hải Lục Hướng Dương đã nói với cô, nhưng cô vẫn luôn không tin tưởng.

Người có địa vị cao như anh, anh cần bao nhiêu đứa bé mà không có?

Sao có thể vẫn luôn không kết hôn không sinh con?Tuy là hai đời, không thể vơ đũa cả nắm, tuy hiện giờ có khả năng anh chưa gặp được người kia, gặp cô trước, nhưng mà…

Tóm lại là trong lòng vẫn có chút kỳ lạ.

Lục Hướng Dương nghiêm túc trả lời cô:

“Những lời anh nói với em đều là thật, đúng là chưa từng kết hôn cũng chưa từng sinh con. Nhưng mà không lừa em, anh từng đính hôn hai lần, nhưng đều là khi còn trẻ. Lần đầu tiên là khi tới tuổi, gia tộc sắp xếp. Lần thứ hai là cơ thể cha anh không tốt, có khả năng sống không được lâu, trong lòng mẹ khổ sở, hai người đều hi vọng có thể nhìn thấy anh kết hôn sinh con. Người là cha mẹ chọn, anh thấy không có vấn đề gì nên đồng ý, nhưng đều chỉ đính hôn mà thôi.”





Bạn cần đăng nhập để bình luận