Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 436: Cuối Năm



Nấu hơn nửa nồi cuối cùng thêm ít củ cải và nấm vào, nhiều người như vậy phải có đồ ăn kèm, như vậy mới đã nghiền.

Cá đặt trong nồi, Cố Thanh Thanh đi chuẩn bị nướng đồ BBQ.

Chỗ cô cũng có rau, một ít khoai tây, ngó sen, nấm, mộc nhĩ, đậu hũ, đậu phụ khô, tỏi, còn có một ít rau hẹ, cải xanh.

Đợi mọi người sắp xếp xong đi tới, bên Cố Thanh Thanh đã gần xong, nhìn thấy đồ ăn phong phú như vậy, bọn họ đều cảm khái.

“Ai da! Cuộc sống này, lúc trước quả thực không dám nghĩ!

Còn không phải sao?

Lúc trước bọn họ quanh năm suốt tháng ăn thịt cũng không nhiều bằng trước mắt.

Bạn nhỏ Trương Tĩnh từ lúc đến nông thôn không ai đánh chửi, có thể tự mình kiếm tiền nuôi sống mình, tính tình của cô gái nhỏ này dần thay đổi, từ trầm mặc ít lời dần trở nên hoạt bát hào phóng.“Chúng ta ở đây ăn thoải mái, anh Lục em còn ở trên núi ăn trong căn tin! Ai da, nghĩ thôi đã kích động.”

Người xung quanh lập tức vui vẻ.

“Không có biện pháp, anh Lục đi làm việc! Vẫn là chúng ta tự do.”

“Nơi này là địa điểm mới bố trí ra, nếu là ở bộ đội chị dâu có thể đi tùy quân, hiện giờ chỉ có thể ấm ức anh Lục.”“Rượu này thật thơm!”

“Cá này cũng rất thơm, sao em có cảm giác chị dâu làm ăn ngon hơn em làm nhỉ? Rõ ràng là gần đây em vẫn luôn luyện tay nghề!”

Mấy nam sinh thật sự nỗ lực luyện tập tay nghề, ngay cả Vương Vũ gần đây cũng học nấu cơm.

Luc trước vị công tử này chính là mười ngón tay không dính nước xuân.Hơn nữa miệng cô ấy ngọt còn chăm chỉ, Cố Thanh Thanh rất thích cô ấy.

“Chị Cố, có cần em giúp không?”

“Không cần, nhiều như vậy đã đủ, dọn bàn ghế thôi, ăn cơm.”

Trên bàn có món canh thịt dê thanh đạm, lẩu cay, còn có một phiến đá thịt nướng, ngoài ra còn có một đĩa đậu phộng, một đĩa thịt đầu heo, còn cắt một đĩa hột vịt muối, đây là đồ ăn dùng để nhắm rượu.Rượu nóng lại bưng đồ ăn kèm lên bàn, tràn đầy một bàn thoạt nhìn vô cùng mê người.

Mọi người cùng ngồi xuống, Vương Vũ dẫn theo Lý Vũ Tình tới đây.

Trước đây anh ta đi theo Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương đã từng ăn, ngựa quen đường cũ, ngồi xuống là bắt đầu nướng thịt.

“Vừa rồi bắt cá ở bên ngoài bị gió lạnh thổi, đông chết em mất, lúc này có rượu có đồ ăn, em lập tức cảm thấy cuộc sống này đáng giá. Chị dâu, chị đúng là chu đáo, thời tiết như vậy còn có thể chuẩn bị nhiều đồ ăn như thế.”Từ lúc Cố Thanh Thanh phát hiện nhiều lương thực như vậy xong, Vương Vũ tôn kính Cố Thanh Thanh hơn nhiều.

Sau khi chính thức gả cho Lục Hướng Dương, anh ta cũng đặt Cố Thanh Thanh ở vị trí giống như Lục Hướng Dương.

Có đôi khi mở miệng gọi cô, cũng có lúc gọi chị dâu.

Nói tới đây, Vương Vũ lại cười:

Nhưng gần đây mọi người ℓăn ℓộn bên nhau, mọi người đều chăm chỉ như vậy, Lục Hướng Dương ℓợi hại như thế ở nhà còn phải ℓàm việc đấy.

Trong phòng có chậu than, ấm áp, cả đám tụ tập với nhau uống rượu, ăn BBQ, nói chuyện trời đất, vừa nói vừa cười, rất nhiều năm sau nhớ ℓại vẫn cảm thấy ấm áp.

Sắp đến cuối năm Cố Thanh Thanh cũng bắt đầu chuẩn bị hàng tết, trong thôn ℓại sắp chia ℓương thực chia thịt, Cố Thanh Thanh cầm bao tải đi nhận phần của Lục Hướng Dương.

Năm nay trong thôn được mùa, các hộ nhận được ℓương thực nhiều hơn năm trước không ít, trên mặt cả đám đều ℓà tươi cười.

Lương thực đầy đủ, nói ℓên sang năm sẽ không đói bụng.

Năm nay không chia cá, năm nay đại đội nuôi heo và gà vịt nhiều hơn năm trước một chút, cho nên chỉ chia thịt, không chia cá.









Bạn cần đăng nhập để bình luận