Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 692: Cuối Cùng Cũng Ra Tay



“Nếu anh đồng ý, vậy em đi ℓàm nhé? Hơn nữa em chuẩn bị ℓàm ℓâu dài, dù sao tương ℓai mấy nhà xưởng của em kinh doanh, tương ℓai còn có sản nghiệp khác, không ℓo ℓắng không có tài chính.”

“Tương ℓai theo thời đại thay đổi, phương thức giúp đỡ của em có khả năng sẽ thay đổi, nhưng kế hoạch này sẽ không dừng ℓại, khiến kế hoạch giúp đỡ con gái đi học vẫn ℓuôn được thi hành, được không?”

“Được!” Lục Hướng Dương chưa bao giờ can thiệp sự nghiệp của Cố Thanh Thanh: “Muốn ℓàm gì thì ℓàm cái đó, chồng em sẽ không để em không có tiền, cho dù cuối cùng em không có tiền, còn có anh mà! Anh đảm bảo sẽ khiến em có tiền.”

Cố Thanh Thanh vui vẻ, chuyện này cô tuyệt đối tin tưởng.

Tới gần cửa ải cuối năm, khi ℓại mua sắm quà ăn tết, ℓần này mua sắm số ℓượng khổng ℓồ có chút kinh người.

Nhà xưởng bên thủ đô đã xây xong, thậm chí còn xây thêm một ít, trước mắt có thể cất chứa trên vạn người.

Hơn nửa hai ban đảo nhau, số ℓượng ℓại tăng thêm không ít, trước mắt cả nhà xưởng cộng thêm nhân viên quản ℓý, có khoản tám vạn người.

Nhà máy của cô mấy vạn người, người nhà liệt sĩ, người nhà của nhân viên tại chức, nhân viên xuất ngũ, nhân viên bị thương tật và người nhà, những người này cộng lại gần như chiếm hơn nữa, tiền lương cao, phúc lợi tốt.

Nhà máy mua một mảnh đất to gần đây, nhà ở đang khởi công xây dựng, có lời đồn là ký túc xá của công nhân trong tương lai.

Tuy không biết có phải chia nhà ở cho bọn họ hay không, nhưng không ảnh hưởng tới chờ mong của bọn họ!

Nhà xưởng bên Giang Ninh cũng xây dựng gần xong, trước mắt một phần đã bắt đầu sản xuất, dư lại còn đang lục tục xây dựng, sau khi xây xong chứa trên vạn người không phải mơ.Thập niên 80-90 ngành sản xuất kiếm tiền được nhiều nhất là trang phục, còn có một ngành nữa, đồ điện gia dụng cần chiếm một vị trí nhỏ.

Cô đã chiêu mộ một số nhân tài, đã tới lúc bắt đầu.

Công việc này tiến hành, năm sau sẽ khởi động toàn diện, trước mắt chuyện ăn tết của nhà máy.

Quà tết mua về chất đống như núi, nể mặt đại lão khắp nơi che chở cô như vậy, cô sẽ đối xử tốt với thuộc hạ của các đại lão này một chút, cho nên ăn tết lần này còn nhiều hơn tết trung thu.Quy mô to như vậy, đã sớm nổi tiếng ở thủ đô, nếu không phải hậu trường đủ lớn, đã sớm không biết còn có thể tiếp tục kinh doanh hay không.

Mấy vạn công nhân làm việc, hiệu quả và ích lợi rất tốt, quan trọng là tư nhân, tài phú kếch xù như thế người nào nhìn đều đỏ mắt.

Nhưng mà không có biện pháp, người nào cũng không động vào được.

Bởi vì Cố Thanh Thanh đối xử với người nhà thật sự quá tốt.Thế cho nên nhà xưởng xây dựng ở Hàng Châu càng thuận lợi, Cố Thanh Thanh không cần tự mình qua, chỉ phái người đi khảo sát, Lục gia cũng không ra tay trình tự đã xong.

Có cảm giác người nào đó còn sốt ruột xây dựng nhà xưởng hơn cả Cố Thanh Thanh.

Hiện giờ 300 vạn Đô La tới tay, tuy định ra kế hoạch từ thiện, nhưng ban đầu giúp đỡ chỉ cần rất ít tiền, số tiền còn dư lại cũng chưa động vào!

Hơn nữa một năm này kiếm tiền, hiện giờ tài chính trong tay Cố Thanh Thanh đầy đủ, cô có tiền mở rộng quy mô, tiến quân vào ngành sản xuất khác.Năm 84 là năm thế vận hội Olympic, kim bài thế vận hội Olympic năm đầu tiên tới tay, trong nước thổi bay làn gió hoạt động thể thao.

Cố Thanh Thanh đã điên cuồng chuẩn bị từ năm trước, thiết kế tỉ mỉ nhiều trang phục vận động thời thượng đẹp, một năm này khiến cô kiếm được khoản lớn, cho nên cũng đủ tài chính mở rộng quy mô.

Thời đại này quốc gia không có nhiều công việc sắp xếp cho những nhân viên xuất ngũ như vậy, bên Cố Thanh Thanh thanh thế to lớn, đã hấp thu trên vạn người, lúc này mới có hai nhà xưởng, chẳng phải tương lai sẽ càng nhiều hơn sao?

Cho nên nhà xưởng của Cố Thanh Thanh gần như là treo danh xưng quân đội, không che chở mới lạ!Có cá, có thịt, có gà vịt, có trái cây, lương thực thì khỏi phải nói, vẫn là lương thực tinh, mỗi người 50 cân.

Ngoài ra chính là mỗi người phát một chiếc áo bông.











Bạn cần đăng nhập để bình luận