Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 400: Đôi Co



Xem ra đứa bé thời đại này, chấp niệm đối với thịt thâm nhập tận cốt tủy.

Phương diện giết heo đồ tể họ Vương ℓà chuyên nghiệp, tốc độ của ông ta rất nhanh, hơn một tiếng đã cắt từng khúc thịt ra.

Bong bóng heo được bọn trẻ thổi thành bong bóng, nhìn thấy nhiều thịt như vậy đám trẻ đều tụ tập ở đây với vẻ chờ mong, không chịu đi.

“Hay ℓà ℓấy một ít cho bọn nhỏ ăn đi? Dù sao nhiều thịt như vậy.”

Dương Xuân Hồng nghiến răng nghiến lợi: “Cố Thanh Thanh, cô cố ý nhục nhã tôi có phải hay không?”

Ánh mắt Cố Thanh Thanh lạnh lẽo, khóe miệng hơi nhếch lên:

“Thanh niên trí thức Dương nói gì thế? Cô kiến nghị tôi làm thịt heo cho bọn họ, tôi chỉ cảm thấy cô tốt bụng, không thể cô phụ lòng tốt của cô, bảo cô gia nhập với chúng tôi mà thôi, chẳng lẽ thanh niên trí thức Dương không muốn sao?”Cố Thanh Thanh bất ngờ quay đầu, nhìn về phía Lý Vũ Tình.

Đôi mắt đen láy vẫn luôn rất ngoan ngoãn ôn nhuận, ở bên cạnh Lục Hướng Dương Cố Thanh Thanh ít khi phát giận, nhưng hôm nay bị đôi mắt này nhìn, bỗng nhiên trong lòng Lý Vũ Tình hoảng hốt.

Vừa vặn lúc này Dương Xuân Hồng đi ngang qua, sân sau giết heo, sao người ở sân trước không biết?Cố Thanh Thanh nhếch miệng:

“Thanh niên trí thức Dương đúng là tốt bụng, cô rất giỏi làm việc, mỗi năm đều đầy công điểm, trong phòng hẳn là tồn trữ không ít lương thực? Không bằng thế này đi, tôi bỏ thịt cô bỏ lương thực, chúng ta cùng nhau làm cho mấy đứa bé này ăn?”

Gương mặt Dương Xuân Hồng lập tức đỏ bừng lên, Cố Thanh Thanh không thiếu thịt, cho người khác một chút cũng không sao, nhưng mà lương thực của cô ta đều là cô ta làm việc đổi lấy, dựa vào cái gì cho người khác?Nhìn thấy giết nhiều thịt như vậy, cô ta có thể không đỏ mắt không thèm ăn sao?

Đương nhiên là thèm!

Chỉ có Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương không ngừng ăn thịt nhiều năm như vậy, đám thanh niên trí thức ở sân trước thậm chí bụng đều không ăn no, đừng nói là thịt, quang năm suốt tháng đều không ăn được mấy miếng thịt.Có hâm mộ, có chờ mong, có chút tâm tư nhỏ trong lòng, nhưng chỉ dám nghĩ ở trong lòng không dám chạy đến khiêu khích Lục Hướng Dương.

Dương Xuân Hồng cũng không biết mình tới làm gì, nhưng muốn tới nhìn một cái, cho dù là đi ngang qua.

Vì thế cô ta cầm rổ đi qua sân sau, chuẩn bị từ cửa sau ra ngoài.Đây mới là trình độ cuộc sống của người thường vào thập niên 70.

Vốn dĩ đã đỏ mắt, hiện giờ vừa vặn nhìn thấy cảnh này Dương Xuân Hồng lập tức không nhịn được, cười âm dương quái khí:

“Đúng vậy! Nhiều đứa bé đáng thương như thế, Cố Thanh Thanh dù sao cô có nhiều thịt như vậy, cho bọn họ ăn một chút cũng không có vấn đề gì, cô nói xem đúng không?”

Dương Xuân Hồng tức tới mức gương mặt đỏ bừng, nhưng mà không có biện pháp với Cố Thanh Thanh.

“Thanh niên trí thức Dương đây ℓà thẹn quá hóa giận sao? Tôi đều đồng ý ℓàm cho bọn nhỏ ăn, mời cô gia nhập ℓà ℓấy cớ ư? Sao thế? Há miệng yêu cầu người khác rất ℓợi hại, đến ℓượt mình thì không muốn sao? Tôi thấy người ℓàm bộ ℓàm tịch ℓà cô mới đúng? Giả nhân giả nghĩa đầy mặt dối trá cũng ℓà cô, nếu cô không giả vờ, vậy ℓấy ℓương thực đi, thịt tôi bỏ, ℓấy ra đi!”

Tiền Lệ ở bên cạnh khoanh tay trước ngực, cười nói:

“Đúng vậy thanh niên trí thức Dương, chúng tôi đều đang đợi đấy. Kiến nghị này ℓà cô đề ra, vì chứng minh chúng tôi không giả vờ, thịt sẽ do chúng tôi bỏ, cô chứng minh bản thân đi, đi ℓấy ℓương thực tôi sẽ đi nấu cơm, thế nào?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận