Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 184: Cháu Không Có Công Điểm, Không Trừ Được



Ánh mắt mọi người nhìn ℓão ℓục Lý gia đều sáng ngời có thần!

Lão ℓục Lý gia muốn đánh người, Lục Hướng Dương đứng bên cạnh Cố Thanh Thanh che chở cho cô.

Đại đội trưởng Vương Chính Quốc không nhìn nổi nữa.

“Là cả đám bọn họ xông ℓên muốn đánh tôi, hôm nay tôi không gây chuyện, tôi đang ℓàm việc cùng với mọi người, cả đám bọn họ xông ℓên muốn đánh tôi, tôi đây ℓà phòng vệ chính đáng.”

“Bà lại mở miệng ầm ĩ, tôi sẽ đến chỗ bà ở tìm người của cục đường phố chỗ bà tâm sự. Mỗi ngày chạy tới thôn chúng tôi lừa bán con gái, có phải có quan hệ gì đó với đám buôn người hay không?”

Cô út Lý gia hoảng sợ: “Đại đội trưởng, oan cho tôi quá, oan cho tôi quá!”

“Cảm thấy oan thì thành thật cho tôi, sau này không được tìm Cố Thanh Thanh gây phiền phức. Nói cách khác vì an bình của thôn, tôi sẽ không bỏ qua cho bà!”

Vương Chính Quốc gõ Lý gia một lát, lại nhìn về phía Lục Hướng Dương:“Còn có cậu nữa, ra tay nặng như vậy, cho dù Lý gia có sai thì cậu vẫn là vãn bối. Trở về đi, không cần cậu làm việc. Kế toán Đào, tìm thanh niên trai tráng chỗ chúng ta làm việc, tránh cho lãng phí công điểm.”

“Vương Vũ kia, cùng phe với cậu ta cũng trở về xem xét lại đi.”

Đây rõ ràng là cho bọn họ thời gian giải quyết chuyện này!

Lục Hướng Dương và Vương Vũ ngoan ngoãn nhận sai.“Hơn nữa đại đội trưởng, nếu tôi thật sự đánh bọn họ, chỉ mấy chiêu cũng có thể đánh bọn họ gãy tay gãy chân. Đây là nể mặt thôn này nên tôi mới không ra tay tàn nhẫn, bọn họ đều chỉ bị thương ngoài da, chỉ hơi đau chút không có vấn đề gì lớn.”

Khóe miệng Vương Chính Quốc giật giật, Lục Hướng Dương là con trai út của Lục gia, cha ông ta từng ở bộ đội, ông ta đã sớm biết Lục Hướng Dương sẽ đến đại đội Hòe Hoa.

Trong lén lút, đương nhiên là ông ta sẽ đứng về phía Lục Hướng Dương.

Lý gia vốn đứng đầu, ông ta thu thập một chút cũng không có chút áy náy nào.“Chúng tôi biết sai rồi, nhất định sẽ trở về suy nghĩ lại mọi chuyện.”

“Không được, dựa vào gì chứ? Bọn họ đánh người, bọn họ…”

“Đám người Lý gia, mỗi người trừ năm công điểm, lần sau lại nháo lớn chuyện, tiếp tục trừ. Tôi xem bọn họ có bản lĩnh lớn cỡ nào, trước đây ầm ĩ việc nhỏ thì thôi, hiện giờ còn dám bán con gái. Chuyện này mà truyền ra ngoài, con gái của đại đội Hòe Hoa chúng còn sống được không?”

Kế toán Đào lập tức nói tiếp: “Vâng vâng, tôi trở về sẽ ghi lại, trừ công điểm của bọn họ.”Vẻ mặt Vương Chính Quốc nghiêm túc nói tiếp:

“Còn có Lục Hướng Dương và Vương Vũ, công bằng một chút, mỗi người cũng bị trừ 5 công điểm.”

Lục Hướng Dương và Vương Vũ không đau không ngứa.

Vương Chính Quốc nhìn thoáng qua Cố Thanh Thanh, vừa định nói chuyện Cố Thanh Thanh nhảy đến phía sau Lục Hướng Dương:“Câm hết miệng cho tôi, người Lý gia các người rảnh rỗi thì thích ầm ĩ, tôi nói với các người lần nữa, thư đoạn tuyệt quan hệ với Cố Thanh Thanh là các người tự mình ký, cho dù Cố Thanh Thanh có phải con gái Lý gia các người hay không, hiện giờ không có quan hệ với các người.”

“Lại đến bới móc, tôi sẽ đuổi cả Lý gia các người ra khỏi đại đội Hòe Hoa, chuyện này nháo lớn thì đưa tới cục công an.”

Vương Chính Quốc tuyệt đối có quyền lực này, ông ta vừa nói như vậy người của Lý gia hơi sợ hãi.

Cô út Lý gia không cam lòng, bà ta còn muốn phản bác nhưng Vương Chính Quốc nhìn bà ta:

“Cháu không có công điểm, không có mà trừ!”

Vương Chính Quốc: “…”









Bạn cần đăng nhập để bình luận