Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 331: Mua Nhà



Nhưng ngoại trừ chuyện này ra thì sao?

Dư ℓại Cố Thanh Thanh không muốn nghĩ quá nhiều.

Bởi vì biết rõ mấy năm sau nội địa có rất nhiều rất nhiều cơ hội, cho nên cần mạng ℓưới quan hệ rất ℓớn và tài chính.

Nhưng mà hiện giờ, nếu trở về với Lục Hướng Dương thì kế hoạch phải thay đổi.

Quan trọng là cô còn phải sinh con, tương lai còn tốn rất nhiều thời gian ở bên con, muốn so độ cao với Lục Hướng Dương thực ra rất khó.

Nhưng con người phải có điểm mạnh của mình, cho dù tương lai Lục Hướng Dương làm chính trị hay là kinh doanh, đều không ảnh hưởng cô làm chuyện khác.

Cô không cần mình có thể đánh bại mọi người đứng đầu thiên hạ, cô chỉ cần có thể có vị trí nhỏ trong lĩnh vực của mình là được.Không tệ đúng là không tệ, nhưng Cố Thanh Thanh vẫn muốn có năng lực kiếm tiền.

Cô biết Lục Hướng Dương là danh môn thế gia tỉ mỉ bồi dưỡng ra, còn có kinh nghiệm cả đời từ đời trước.

Từ nhỏ anh đã lăn lộn ở tầng cao nhất, cho dù cô cố gắng tới mấy cũng chưa chắc sánh được bằng anh.Sống lại chỉ thêm cái mạng không phải thay đổi cái đầu, đời này có lẽ chỉ số thông minh của cô cao hơn đời trước nhiều.

Nhưng mà Cố Thanh Thanh biết, trên thế giới này có rất nhiều người trâu bò.

Cho dù Lục Hướng Dương có bao nhiêu tiền, đó đều là chuyện của anh, cô nên làm gì thì làm thế đó.Thấy cô không nói lời nào, Lục Hướng Dương vươn tay với cô, Cố Thanh Thanh đi tới theo động tác của anh ngồi lên đùi anh.

“Lúc này ở nội địa đồ cổ châu báu khắp nơi, mấy thứ này thật sự đáng giá, chúng ta lấy chút lương thực là có thể đổi được rất nhiều. Mấy chục năm sau, mấy thứ này có khả năng tăng lên chục tỷ, nếu em muốn anh sẽ đi mua cho em mấy ngôi nhà ở bên đây. Còn chúng ta thì trở về sống an ổn, qua mấy năm lại nói.”

“Chuyện kiếm tiền có anh, em không cần mệt mỏi như vậy, trở về đọc sách viết chữ, không phải thích thiết kế sao? Chăm chỉ học tập tương lai làm nhà thiết kế cũng không tệ.”Cô nhìn người đàn ông trước mặt, cười vươn tay ôm lấy cổ anh: “Anh chắc chắn lúc này em mua mấy ngôi nhà cho dù bị người khác chiếm, mấy năm sau anh đều có thể lấy lại giúp em sao?”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Chắc chắn có thể, đối phương sẽ dâng hai tay đưa tới.”

Cố Thanh Thanh hài lòng nói:“Anh chính là anh, em nên làm gì thì vẫn phải làm, không thể chỉ dựa vào anh nuôi, thời gian dài em bị dưỡng phế đi mất!”

Lục Hướng Dương nhíu mày: “Ai nói anh sẽ dưỡng phế em? Dưỡng mập còn nghe được.”

Cố Thanh Thanh: “…”“Vậy chúng ta đi xem, mua mấy nhà cao tầng, tốt nhất là loại trung tâm thương mại cỡ lớn, đây đều là gia nghiệp đấy! Tương lai cho dù con cháu không xuất sắc như vậy, dựa vào mấy thứ này cũng có thể cẩm y ngọc thực.”

Lục Hướng Dương nhướng mày: “Em còn muốn mua trung tâm thương mại cỡ lớn ư? Em có tiền à?”

Cố Thanh Thanh: “…”

Cô có chút há hốc miệng, chuyện này…

Hiện giờ tiền ở nội địa thật sự đáng giá, nhưng đổi thành tiền tệ ở đây mua nhà thì không đủ, còn không có ℓời.

Dư ℓại ℓà châu báu đồ cổ.

Đồ cổ ở nơi này cũng không tính đặc biệt đáng giá, bởi vì không ít đồ cổ ở nội địa không ngừng chảy vào nơi này, giá thật sự rất thấp.

Trừ phi đến nhà đấu giá, có con đường mà nói thì đáng giá.

Đáng giá nhất, có ℓẽ ℓà châu báu.

Châu báu cao cấp trong tay cô còn nhiều, ℓấy ra bán sao?









Bạn cần đăng nhập để bình luận