Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 293: Lời To, Còn Có Thể Gặp Được Đại Lão



Quả nhiên ℓà người chết vì tiền!

Ngay cả cô cũng bị ăn mòn!

Xung quanh không có ai, Cố Thanh Thanh trốn vào trong không gian xem đồ bà cụ đưa cho cô.

Ngọc ℓục bảo thật sự quá đẹp, mấy thứ này Cố Thanh Thanh chỉ từng thấy ở trên TV!

Ở niên đại lộn xộn này, không biết còn có thể dư lại bao nhiêu.

Trái lại châu báu hoàng kim, phỉ thúy là bảo bối dễ giữ nhất.

Trong tay bà cụ có mấy thứ này, Cố Thanh Thanh không cảm thấy kỳ lạ, hi vọng lát nữa râu xồm mang đồ tới, đừng khiến cô thất vọng.

Cố Thanh Thanh lấy hết hàng ra, đợi không lâu thì nghe có người tới.Hai hộp trang sức đá đỏ, cũng nguyên bộ.

Ngoài ra còn có hai vòng cổ kim cương màu hồng phấn, mười sáu viên trứng bồ câu, tám nhẫn phỉ thúy.

Ngoài ra là hai túi tiền, chứa một ít đá quý và kim cương.

Cố Thanh Thanh lấy hết ra đếm, có tổng cộng 21 viên đá quý các màu, 66 viên màu trắng trong suốt, 18 viên kim cương màu hồng phấn.Lần này Cố Thanh Thanh mạnh tay, lấy ra 5000 cân gạo, 5000 cân bột mì, 5000 cân bột ngô, 2500 cân thịt heo, 1000 cân thịt dê, 1000 cân thịt bò, 1500 cân gà vịt ngỗng đã giết sẵn, 1500 cân thịt khô lạp xưởng, 1000 cân gà hong gió vịt hong gió thỏ hong gió, 3000 quả trứng gà, 100 thùng dầu, 500 cân bột khoai lang đỏ, 500 cân đường đỏ đường trắng, 500 cân bánh quy hạt dưa cùng với kẹo hoa quả, 2500 cân táo nho quýt lê mận, còn có cá tôm tươi mới, dùng thùng gỗ to chứa, bên trong có nước, trong nước là cá tôm nhảy nhót tung tăng.

Đống đồ này có lượng khá lớn, ngoài ra còn có ít hàng khô và đồ dùng hàng ngày.

Ví dụ như 2000 cục xà phòng thơm, 100 chiếc xe đạp kiểu nam kiểu nữ, 100 chiếc máy may kiểu cũ, 500 bộ quần áo bốn màu, 300 áo khoác quân đội, len sợi các màu chừng 1000 cân, bông 500 cân, vải dệt đủ màu sắc khoảng 500 cân.

Cuối cùng là ít hàng khô, mực, rong biển, tôm khô, nấm, cộng vào khoảng 500 cân.Toàn bộ đều là mặt hàng cao cấp.

Cuối cùng là sáu vòng long phượng vàng ròng, được khảm đá quý, kiểu cổ, vừa nhìn là biết lâu năm.

Đều là thứ xa hoa như vậy, không có một thứ văn hóa nội hàm, như là những vật phẩm trân quý thu thập này, đồ đồng tráng men hay trang sức điểm thúy cũng không có một cái.

Mấy thứ này đều là đồ hoàng cung cổ đại ngự dùng, nhà dân chúng bình thường ít khi nhìn thấy, hơn nữa hàng mỹ nghệ không dễ bảo tồn, cũng không tiện mang theo.Có tiếng ô tô, đến gần phát hiện có hai chiếc xe tải, phía sau còn có không ít xe đẩy tay.

Bốn phía vùng này đều vắng, nửa đêm xung quanh không có người, đợi những người này tới xong nhìn thấy đống hàng xếp thành núi, cả đám trợn mắt há miệng.

Cố Thanh Thanh vẫn luôn chú ý quan sát biểu cảm của bọn họ, phát hiện người bình tĩnh nhất là người đàn ông khí thế mạnh mẽ vóc dáng cao nhất.

Người bên cạnh anh ta cũng không có dáng vẻ giật mình, hai người cau mày, dáng vẻ giống như không phải kinh ngạc vui mừng vì có nhiều hàng như vậy, mà kỳ lạ sao vận chuyển được đống này vào đây.Cố Thanh Thanh cảnh giác nhất là hai vị này, hai người kia hẳn là nguy hiểm nhất.

“Trời ạ! Nhiều như thế!”

“Phát tài phát tài!”

Đám tiểu đệ theo tới kinh ngạc cảm thán, cả đám kích động không nhịn được, lão đại có nhiều hàng như thế, đám tiểu đệ như bọn họ có thể phát tài theo.

Nhân sâm bong bóng cá tổ yến tương đối quý, đặt trong hai rương riêng.

Con mẹ nó sao có cảm giác vừa đào ra như vậy?









Bạn cần đăng nhập để bình luận