Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 480: Anh Nói Một Chút Xem, Tôi Nên Tìm Kiểu Gì



“Vậy anh nói xem tôi phải ℓàm sao bây giờ? Tôi không thể độc thân cả đời được đúng không? Vậy càng ℓà giúp nuôi con người khác, sao tôi không nuôi con của mình?”

“Anh nói một chút xem, tôi nên tìm kiểu gì?”

Lục Hướng Dương thật sự không tiện đưa ra kiến nghị cho anh ta, bởi vì tình huống của Chu Lâm thật sự quá phức tạp, nhà của anh ta, cô gái bình thường đều không chịu nổi.

Lục Hướng Dương: “…”

Chu Lâm cười nhạo một tiếng: “Anh không biết mới là lạ, tiền đồ của anh còn cần nói.”

Lục Hướng Dương cười không nói chuyện.

Chu Lâm nhận được đáp án hài lòng, trong lòng cũng có nắm chắc, không ở lâu trực tiếp đi về.

Ngày hôm sau Cố Thanh Thanh đi học, Lục Hướng Dương lái xe đưa cô đi, sáng sớm trên con đường đất Cố Thanh Thanh ngồi ở sau xe đạp, tắm ánh mặt trời sáng sớm, cười vô cùng vui vẻ.Lục Hướng Dương nói chắc chắn:

“Nơi này còn có chút chuyện cần phải sắp xếp, tôi tới cũng đã tới, không thể bỏ dở nửa chừng, có lẽ cuối năm có thể đi.”

Chu Lâm nhướng mày: “Vẫn ở chỗ cậu của anh sao?”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Đến bên đó trước, sau đó điều đến nơi nào thì tôi không biết.”Qua mấy năm có thể kinh doanh, nhưng vẫn là câu nói kia, chế độ của Chu gia không có mấy cô gái chịu được, không ai nguyện ý tiền mình cực khổ kiếm được lại nuôi con của người khác.

Chu Lâm cũng biết hôn sự của mình quá gian nan, anh ta gian nan không phải cưới vợ, mà là cuộc sống sau khi kết hôn.

“Không nói nữa, nói anh đi, thật sự chuẩn bị ở lại bên này à? Có phải anh không muốn làm nữa hay không?”

Lục Hướng Dương nhìn anh ta một cái, cười nói: “Không có, có lẽ cuối năm đi.”Đôi mắt của Chu Lâm trợn to: “Thật sao? Cuối cùng anh cũng nghĩ thông suốt à, đúng là không dễ dàng!”

Lục Hướng Dương cạn lời: “Sao thế? Không hi vọng tôi lùi ra sao? Không ai đấu với anh anh nhàm chán à?”

Chu Lâm cười hì hì nói:

“Thật sự có một chút, trước đây mỗi ngày có người lấy tôi ra so với anh, tôi thấy rất phiền. Sau này anh đi rồi tôi lại cô đơn, anh vẫn nên trở về đi, nếu không tôi không diễn nổi nữa.”“Chồng đưa em đi học, chuyện này đúng là quá thần kỳ!”

“Giữa trưa làm cơm xong anh tới đón em!”

Đôi mắt Cố Thanh Thanh sáng lên: “Vậy thì càng tốt đẹp!”

Lục Hướng Dương đưa Cố Thanh Thanh tới cổng trường, nhìn vợ mình khoác cặp nhảy nhót đi vào, anh nhìn một lát cũng bật cười, cảm thấy chuyện này đúng là thú vị.Giữa trưa Cố Thanh Thanh tan học, Lục Hướng Dương đã đợi ở cổng trường, đám bạn học vô cùng hâm mộ!

Về đến nhà cơm trưa đã làm xong, sau khi nghỉ trưa Lục Hướng Dương tiếp tục đưa cô đến trường học, buổi tối lại tới đón, về đến nhà thì ăn cơm.

Cơm tối ăn xong thì đi tản bộ, nói chuyện yêu đương tâm sự, buổi tối về nhà nghỉ ngơi.

Cố Thanh Thanh trải qua hai ngày sống tốt đẹp như vậy, Lục Hướng Dương đi làm.Cố Thanh Thanh buồn bực: “Haizz! Em còn chưa thấy đủ mà!”



Không có chồng đón tâm trạng của Cố Thanh Thanh không được tốt, buổi tối tan học cũng không muốn về nhà, trong nhà không có người làm đồ ăn chờ sẵn, không vui!

Cô đi bộ đến nhà thím mập mua một con vịt béo mập, còn lấy cớ phải làm bài tập bảo thím mập giết giúp cô, mình ngồi bên cạnh vừa làm bài tập vừa trò chuyện với thím mập.

Cố Thanh Thanh ℓà khách hàng cũ của thím mập, ra tay còn hào phóng, cho nên thím mập đặc biệt xử ℓý cẩn thận giúp cô, mỗi một sợi ℓông đều rút sạch.











Bạn cần đăng nhập để bình luận