Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 667: Cố Gia Về Nước Chưa



“Xem đi! Vẫn luôn nói là tập đoàn tài chính Cố Thị về nước đầu tư, nhưng Cố gia vẫn luôn không có người tới, lúc này đã hơn một năm vẫn không có động tĩnh, tchỉ có cha em trở về mà thôi. Ông ta chỉ là con rể tới cửa Cố gia, đối với Cố gia mà nói mẹ em đã sớm mất tích, nhiều năm không rõ sống chết, ông ta không có con tới cửa ở rể, còn luôn ăn vạ ở Cố rgia không đi, còn luôn tự cho rằng mình là người Cố gia, không kỳ lạ sao?”

Lục Hướng Dương cười nói:

“Đúng là rất kỳ lạ, chuyện này trong lòng chúng ta hiểu rõ là được, anh sẽ tiếp tục chú ý tin tức bên kia, thuận tiện nói với cậu út một tiếng, bảo cậu ấy tự đi điều tra, tốt nhất có thể lấy được tóc của ông bà ngoại em trở về giám định.”

Lục Hướng Dương lắc đầu: “Cụ thể không rõ, nhưng là tập đoàn tài chính nổi tiếng quốc tế, em nói xem?”

Hiện giờ không gian đã tăng tới cấp thứ 8, chẳng những chênh lệch nửa tháng với thời gian bên ngoài, diện tích trong không gian cũng mở rộng mấy lần.

Trước mắt có tám người máy bận rộn, cộng thêm Lục Hướng Dương là chín người.Tới lúc ấy, giá trị cất chứa này của cô sẽ là một công ty niêm yết.

Đồ cổ tranh chữ cô không có khả năng bán ra nước ngoài, nhưng mà đống châu báu ngọc thạch thì có thể.Cố Thanh Thanh đi sắp xếp đống châu báu ngọc thạch, đồ cổ tranh chữ mình thu được mấy năm nay, đây đều là thứ cô và Lục Hướng Dương cầm lương thực đổi lấy trong nhiều năm qua.

Nhiều đồ cổ như vậy, trong khoảng thời gian ngắn vẫn không đáng giá tiền, chân chính đáng giá phải 20 năm sau.Nhìn hai viên đế vương lục to kia, Cố Thanh Thanh lấy viên nhỏ hơn, sau đó nhét hết vào rương với châu báu ngọc thạch, giao cho Mạnh Phồn xử lý.

…Chọn một số châu báu ngọc thạch không được tốt lắm, ví dụ như rất nhiều trang sức kim cương, một ít vòng ngọc nhẫn không có ý nghĩa cất chứa, tất cả đều lấy ra cho Mạnh Phồn bán ra nước ngoài.

Có thể bán được bao nhiêu thì bán bấy nhiêu, đổi thành tiền lấy về nước đầu tư.So với tập đoàn tài chính Cố Thị, số tiền cô kiếm được căn bản chỉ là mưa bụi!

Người nào đó bị kích thích tối đó kéo chồng mình vào không gian, tống cổ Lục Hướng Dương đi làm việc.Vậy tài sản trong nước căn bản không thể đánh giá, chẳng trách Mạnh Phồn sẽ chịu kích thích.

Ngay cả Cố Thanh Thanh cũng bị kích thích.

Lục Hướng Dương làm hơn hai tiếng trở về nghỉ ngơi một lát, thì thấy vợ anh nhét đế vương lục kia vào trong rương.

Lục Hướng Dương sửng sốt: “Từ bỏ sao? Phẩm chất tốt như vậy, không phải nói muốn giữ lại làm đồ trang sức trong nhà ư?”

Cố Thanh Thanh không chút để ý nói:

“Mới đầu nhìn thấy ngọc thạch đẹp như vậy, có chút luyến tiếc mà thôi, nhưng thực ra chúng ta có tiền có thể tiếp tục mua. Hệ thống đã nói, bên bọn họ có tinh cầu khoáng thạch, cấp bậc như vậy bọn họ có rất nhiều, chỉ cần chúng ta có tiền là được.”

Đương nhiên là Cố Thanh Thanh biết Mạnh Phồn không nghèo: “Cậu ấy thật sự không nghèo, nhưng em nghèo.”

Lục Hướng Dương: “…”









Bạn cần đăng nhập để bình luận