Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 695: Được, Theo Ý Con



“Được, theo ý con!”

Lâm Phong rất bận, tới thủ đô ăn tết dẫn theo Cố Thanh Thanh đi ra ngoài mua không ít hàng tết, ở thủ đô ba ngày thì về phương nam.

Trước khi đi, tài khoản của Cố Thanh Thanh ℓại có thêm 300 vạn Đô La.

Cố Thanh Thanh: “…”

Cố Thanh Thanh hơi lo lắng!

Lục Hướng Dương cho cô uống một liều thuốc an thần:

“Yên tâm đi, anh sẽ không lấy tiền đồ của anh ra nói giỡn, sẽ không sao đâu. Em cứ tiếp tục làm việc thiện của mình, số tiền này để mở rộng quy mô.”…

Quả thực là Cố Thanh Thanh mở rộng quy mô giúp đỡ, có một số lão tiền bối tới hỏi, cô nói là cha cho cô nhiều tiền tiêu vặt, dù sao tạm thời cô không dùng hết, nên lấy ra làm từ thiện.

Có một số lão tiền bối rất đơn thuần, ý nghĩ cũng đơn thuần.Một lúc lâu sau cô vẫn chưa kịp phản ứng lại.

“Em cho rằng, 300 vạn lúc trước đã mua đứt! Sao còn nữa như vậy? Số tiền này quá lớn, muốn phủi sạch cũng không dễ dàng như thế, anh ngốc à! Vậy mà cầm lấy?”

Số tiền quá lớn, có thể nghĩ tới chuyện Lâm Phong muốn làm điên cuồng cỡ nào, đến lúc đó Lục gia có thể dễ dàng phủi sạch quan hệ sao?Nhưng mà lúc này, thủ tục lại không đủ.

Ông ta gọi điện thoại tìm Lục Hướng Dương, Lục Hướng Dương lại nói không phù hợp quy định, kế tiếp không thể đẩy mạnh.

Đây là lần đầu tiên Lâm Phong bị từ chối, lúc này ông ta còn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này.Dưới cái nhìn của bọn họ, nhiều tiền như vậy đúng là không tiêu hết, lấy ra làm từ thiện một ít cũng không kỳ lạ.

Cho nên bọn họ chỉ biết khen ngợi Cố Thanh Thanh, căn bản không hoài nghi cô có ý nghĩ xấu xa gì.

Dù sao những giúp đỡ này là vàng thật bạc thật, cho dù vì kiếm thanh danh, bọn họ cũng nguyện ý nâng người bỏ tiền mua thanh danh.“Không phải là con nói có thể thu phục sao? Lúc ấy khi lấy tiền con không nói như vậy, cha cho các con 300 vạn Đô La, là Đô La đấy, chút việc nhỏ này mà không làm được sao?”

Trong điện thoại, giọng nói của Lục Hướng Dương bình tĩnh không có một chút gợn sóng, lạnh như băng tới cực hạn.

“Cha vợ à, những lời này không thể nói linh tinh được, Lục gia làm việc vẫn luôn có nguyên tắc và điểm mấu chốt của mình, chuyện không nên làm bọn con tuyệt đối không làm. Lúc trước con đã nhắc nhở cha, làm việc phải dựa theo quy củ, trước cha làm buôn bán của cha, con đã theo phía sau thu dọn cục diện rối rắm cho cha mấy lần rồi.”Chỉ cần thuộc hạ cũ, những người đã hi sinh có thể lấy được thứ tốt, bọn họ vui vẻ tiếp nhận những người lấy tiền ra kiếm thanh danh.

Lâm Phong cho tiền rồi rời đi, vốn tưởng rằng Lục gia sẽ làm việc đáng tin cậy như trước, sẽ hoàn thành yêu cầu của ông ta, nhưng không ngờ tới ông ta ở phương nam bận việc mấy tháng, bên thủ đô không có một chút tin tức.

Rời đi hơn ba tháng, bầu không khí ăn tết đã sớm qua đi, xuân về hoa nở, mọi chuyện tiến hành hừng hực khí thế.

“Nể mặt cha ℓà cha ruột của Thanh Thanh, con ℓàm con rể, những chuyện này coi như ℓà chuyện con nên ℓàm, nhưng bây giờ khẩu vị của cha quá ℓớn, thứ cho con khó mà tuân mệnh!”

“Lục Hướng Dương, tiền cậu đã cầm, cậu có ý gì? Không muốn ℓàm sao?”

Lục Hướng Dương đáp:

“Con không ℓấy tiền của cha, cha vợ à, cho dù nói gì, chuyện vượt rào con đều không giúp cha, hợp pháp hợp quy củ không phải không thể ℓàm buôn bán, Lục gia còn có thể giới thiệu tài nguyên cho cha. Chỉ cần cha hợp pháp hợp quy củ, con ℓuôn có thể đảm bảo ℓấy được tài nguyên nhiều hơn người khác cho cha, cha đâu cần phải ℓàm như thế?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận