Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 549: Nhị Hùng Rất Lợi Hại, Không Sợ Tối



Lão đại không cần người chăm sóc, ngoan ngoãn tự mình ngủ.

Còn đứa nhỏ Nhị Hùng này, Cố Thanh Thanh vẫn ở bên một ℓát, thấy đtứa bé ngủ mới rời đi.

Trong phòng ngủ, Mạnh Huyên đã dỗ ba đứa bé khác, đều nằm trên giường nhỏ, thấy Cố Thanh Thanh trở về bà ấy đứng dậy muốn đi.

Tươi cười ấm áp tràn ngập gương mặt Cố Thanh Thanh:

“Vậy được rồi, các cô đều tới đây, đến bên cạnh.”

Mấy nhà đều liền nhau, cho nên lúc trước khi thu dọn Cố Thanh Thanh bảo Trương Hổ bảo người làm một cánh cửa, không cần đi qua cửa lớn, bọn họ có thể đi thẳng tới bên cạnh.

Trực tiếp đi qua cửa nhỏ trong góc, tới nơi này vừa nhìn, nhà bên này to hơn bên kia khá nhiều.

Đôi mắt Từ Đông Mai và Vương Vũ sáng lên.Nợ 600 triệu cô và hai người máy đã nỗ lực trả hết, phần lớn đều là người máy làm, Cố Thanh Thanh không làm nhiều chuyện thể lực lắm.

Mấy năm nay hệ thống cho cô quá nhiều thứ tốt, cho nên Cố Thanh Thanh vẫn luôn nỗ lực kinh doanh nơi này.

Mấy năm nay vì trả nợ, không gian không thăng cấp, đương nhiên thời gian và diện tích đều không tăng lên.

Trước mắt khu vực này thực sự dựa theo hiệu suất làm việc của người máy, có chút nhỏ nhưng hệ thống đã không muốn phá lệ bán người máy cho cô, cần thăng cấp mới được.Bọn họ đi ra ngoài, nói muốn làm quen với hoàn cảnh xung quanh, ngày hôm qua tới nơi này nghỉ ngơi một lát cũng đi ra ngoài một lát, trời tối mới về, sáng nay ăn cơm xong lại đi ra ngoài.”

“Có nói lúc nào trở về không?”

“Có nói, giữa trưa sẽ trở về. Bọn họ đoán được hôm nay cô sẽ tới, bảo đợi không thú vị lắm nên đi ra ngoài trước, giữa trưa chắc chắn sẽ về ăn cơm.”

Cố Thanh Thanh nhếch miệng, hai người này đều là phái hành động, hiệu suất làm việc rất cao!Hệ thống là thứ vô cùng tiên tiến, chỉ cần cô nguyện ý làm việc, nguyện ý bỏ sức vì nó, nó vẫn có thể cho Cố Thanh Thanh không ít kỹ thuật tiên tiến.

Mấy năm nay Cố Thanh Thanh ngoại trừ một ít học tập cố định ra, thời gian còn lại gần như đều bận rộn chuyện này, cô muốn hiểu rõ thứ nắm trong tay.

Ngày hôm sau ăn cơm sáng xong, chơi với đám nhỏ một lát Cố Thanh Thanh ra cửa.

Đến chỗ tứ hợp viện, đi đến ngôi nhà to của mình trước, nơi này có nguyên liệu cô đã đặt trước.Mấy năm nay Cố Thanh Thanh có kế hoạch của mình, bận rộn tăng lên bản thân, cũng bận rộn làm việc thăng cấp.

Trước mắt số dư đã không ít, nhưng mà Cố Thanh Thanh không đặt trên thăng cấp, cô có ý khác.

Lúc này tiến vào không gian chủ yếu là kiểm kê hàng cô tích trữ từ đời trước trong không gian, có thể nghĩ cách lấy ra bán.

Tốn mấy tiếng kiểm kê xong, thời gian còn lại Cố Thanh Thanh vẫn làm chuyện của mình.“Không cần đâu ạ, sau khi con khai giảng đứa bé còn cần mẹ chăm sóc, mấy ngày này để con chăm sóc là được. Đã muộn, mẹ mau trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải đi làm mà!”

Mấy năm nay ở bên Lục Hướng Dương, Lục Hướng Dương rất giỏi dỗ cô, cô cũng học được, bình thường miệng rất ngột.

Mạnh Huyên rời đi, Cố Thanh Thanh đóng cửa thật kỹ, thấy mấy cục cưng nhỏ đã ngủ an ổn thì tiến vào không gian.

Mấy năm nay tuy luôn ở bên Lục Hướng Dương, nhưng anh cũng không phải mỗi ngày đều về nhà, công việc bận rộn thì mấy ngày không trở về, cho nên mấy năm nay cho dù luôn trông đứa bé cô cũng không quên xử lý chuyện ở trong không gian.Cô lại thêm vào một ít, lúc này mới đến bên cạnh tìm người.

Mọi người đã rời giường, cũng đã ăn cơm sáng, khi Cố Thanh Thanh đến Hứa Tấn Xuyên và Tiền Lệ đều không ở đây, Vương Vũ vừa đến không lâu.

“Hai người kia đâu?”

Từ Đông Mai mặc áo bông to, đi ra khỏi phòng nói:

“Nhà này thật đẹp!”

Mọi người vào một căn phòng to, bên trong có rất nhiều đồ, cái bàn, ghế, đủ loại máy may, còn có một ít linh kiện cùng với lượng lớn vải.

Trương Hổ và Trương Tĩnh biết từ trước đương nhiên không kinh ngạc, nhưng Từ Đông Mai và Vương Vũ thì khác, hai người trợn mắt há miệng.









Bạn cần đăng nhập để bình luận