Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 448: Ngay Cả Anh Ta Cũng Đã Nhìn Ra!



Cố Thanh Thanh ăn ngay nói thật:

“Có ℓẽ trong ℓòng anh ấy có ý nghĩ khác, đây ℓà sự nghiệp anh ấy đam mê, nhưng ℓàm nghề này thì có ý nghĩa không đủ thời gian ℓàm bạn bên cạnh người nhà. Thực ra anh ấy hướng tới gia đình ấm áp, ở ℓại đây có thể thường xuyên trở về.”

Mạnh Phồn ℓập tức hiểu ý: “Là muốn ở ℓại đây mấy năm sao?”

“Tốt nhất vẫn nên để anh ta ở ℓại bộ đội, nếu không tương ℓai nói không chừng cô sẽ hối hận.”

Cố Thanh Thanh nghĩ một lát, gật đầu: “Được, tôi sẽ tìm cơ hội nói với anh ấy.”

Dọc đường đi Cố Thanh Thanh không tìm được cơ hội lấy tóc của Mạnh Phồn, dù sao cô không thể vô duyên vô cớ lấy tóc của người ta được, còn đánh bất ngờ sao?

Cố Thanh Thanh không muốn, tên kia là cao thủ giống như Lục Hướng Dương, chắc chắn sẽ bị phát hiện.

Về đến nhà thì thấy Vương Vũ và Lý Vũ Tình đã thu dọn hành lý xong, chuẩn bị rời đi.“Sao cô cũng đi thế? Cũng muốn đi kiếm tiền ư?”

Cố Thanh Thanh lắc đầu: “Đi tìm anh Lục, tôi có chút chuyện muốn nói với anh ấy.”

Hai người hiểu rõ, mang thứ tốt đi cùng Cố Thanh Thanh lên núi.

Đi bộ một lúc lâu cũng không gặp được người quen, cuối cùng khi Cố Thanh Thanh chuẩn bị tìm bừa một người nhắn tin cho Lục Hướng Dương, Chu Lâm xuất hiện.Bởi vì trong lòng cô cũng suy nghĩ như thế.

Hai người càng nói càng hợp ý, cảm giác thân thiết trời sinh.

Đưa Cố Thanh Thanh đến cửa khu thanh niên trí thức, Mạnh Phồn nói với Cố Thanh Thanh:

“Cho dù đợi anh ta nghỉ, kỳ nghỉ của anh ta cũng không đủ. Hay là cô đưa cho anh ta lá thư, nói với anh ta một tiếng, lại đi cùng tôi.”Vương Vũ nhìn thấy cô còn cười khờ khạo chào hỏi:

“Chị dâu em đi đây, năm sau mới trở về, nếu chị có chuyện gì thì đi tìm đám Hứa Tấn Xuyên.”

Cố Thanh Thanh cười, gần đây Vương Vũ gọi cô là chị dâu càng ngày càng thuận miệng, thường xuyên nghe anh ta gọi như vậy còn rất dễ nghe.

“Ừm, thuận buồm xuôi gió!”Cố Thanh Thanh nhìn anh ta một cái, cười nói: “Anh nói đúng, thực ra tôi cũng nghĩ như vậy.”

Mạnh Phồn gật đầu:

“Cô có thể nghĩ như vậy thì tốt, đàn ông ấy mà, cuối cùng vẫn cần sự nghiệp. Phải nói là nam nữ đều cần, kỳ ngộ của anh ta như vậy có thể ngộ nhưng không thể cầu, nếu lúc này anh ta từ bỏ, tương lai anh ta làm vợ chồng với cô lâu, đứa bé cũng lớn, anh ta muốn có chút thành tựu trong sự nghiệp thì không xong.”

“Còn không bừng để anh ta hiện giờ thuận theo con tim ở lại, còn gia đình, bình thường cô có thể đi tìm anh ta, tương lai anh ta lại không phải không thể về nhà. Huống chi anh ta vốn là thiên tài phương diện này, ở lại nơi này anh ta sẽ phát triển tốt nhất, tương lai cũng tiện chống lưng cho cô.”“Tuy địa vị của Lục gia tương lai mặc kệ hai người làm gì đều không bị người ta bắt nạt, nhưng chồng mình có quyền có thế vẫn có chút khác biệt với người khác có quyền có thế.”

Còn chưa nhận người thân, Mạnh Phồn đã bắt đầu suy xét tương lai thay Cố Thanh Thanh.



Cố Thanh Thanh nhìn anh ta một cái, chỉ cười.Xem ra dẫn đối tượng về nhà, Vương Vũ vẫn rất vui vẻ.

Cố Thanh Thanh không chú ý nhiều hai bọn họ, giữa trưa cô đi theo đám Từ Đông Mai Tiền Lệ cùng lên núi.

Hiện giờ trên núi thường xuyên thấy được bá tánh gần đây đến bán đồ, Từ Đông Mai và Tiền Lệ đều đã quen, hôm nay nhìn thấy Cố Thanh Thanh đi thì hơi kỳ lạ.

Cô chính là từ trước tới nay đều chưa từng đi.

Nơi này chỉ có một đường tiến vào trong núi, tạm thời sửa ra có thể đi xe.

Chu Lâm ngồi ở trong xe, nhưng mà đi từ trong núi ra không phải đi vào, nhìn thấy Cố Thanh Thanh anh ta dừng ℓại chào hỏi.

Cố Thanh Thanh nhìn thấy Chu Lâm, vui sướng muốn chết: “Chu Lâm, anh muốn rời đi sao? Còn trở về không?”

Chu Lâm trả ℓời: “Đi ra ngoài xử ℓý chút chuyện, hai ngày sau trở về, có việc gì sao?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận