Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 193: Tạm Thời Chưa Nghĩ Tới Rời Khỏi Anh



Lục Hướng Dương thì dậy hơi muộn, không ăn cơm sáng, anh vẫn ℓuôn ngủ tới sắp giữa trưa mới dậy, ℓúc này Cố Thanh Thanh đã tbắt đầu ℓàm cơm trưa.

Anh ℓau mặt sạch sẽ, thấy Cố Thanh Thanh ngồi trước bệ bếp phòng bếp to ngây người, hỏi một câu:

“Nghĩ cái gì thế? Ngồi ở đây không ℓạnh sao?”

Mà hiện giờ biết trên người Lục Hướng Dương cũng có không gian, cô càng biết tương ℓai thế ℓực Lục gia hẳn ℓà không như cô tưởng tượng.

Năm nay đã là năm bảy ba, năm bảy bảy sẽ khôi phục thi đại học, đến lúc đó ông Lục và bà Lục có thể trở về thủ đô đúng không?

Thậm chí với mưu lược thông minh của Lục Hướng Dương, cộng thêm anh có đủ tiền tài, nói không chừng không cần đợi tới năm bảy bảy, đã có thể đưa ông bà nội anh trở về trước.

Nhưng mà thời đại này xui xẻo, đương nhiên tổ tiên đều từng có nội tình, một gia tộc đáng sợ như vậy, còn có nhà cậu của anh, tương lai Lục gia sẽ như thế nào?

Chỉ sợ cho dù là cô ở thời kỳ đỉnh cao trong kiếp trước, cũng còn xa mới xứng đúng không?“Cụ thể làm gì anh còn chưa nghĩ ra, nhưng mà em yên tâm đi, anh sẽ không luôn ở nông thôn trồng trọt, cho dù đi đến nơi nào, đều không mặc kệ em!”

Cố Thanh Thanh nghiêng đầu hỏi anh: “Anh cảm thấy tính tình em tốt không? Có phải rất ngoan ngoãn, rất dịu dàng hay không?”

Lục Hướng Dương nhìn cô một lát, lắc đầu:

“Ngoan ngoãn thì đúng là ngoan ngoãn, dịu dàng cũng rất dịu dàng, nhưng mà từ trong xương cốt em rất cường thế, là cô gái tương đối cường thế.”Anh biết rõ trong lòng như vậy còn tới trêu chọc cô, vậy ở trong lòng anh rốt cuộc cô có bao nhiêu phân lượng?

Đôi tay của Cố Thanh Thanh nâng má, cứ nhìn anh như vậy.

Thấy cô mãi mà không nói lời nào, Lục Hướng Dương ném khăn lông trong tay: “Làm sao vậy? Sao không nói lời nào?”

Cố Thanh Thanh cười, vẫn nâng má nhìn anh, mở miệng hỏi: “Anh Lục, tương lai anh muốn làm gì?”Lục Hướng Dương sửng sốt: “Sao đột nhiên hỏi chuyện này?”

Cố Thanh Thanh cười khanh khách, trên gương mặt đều là dịu dàng, đôi mắt sáng ngời thâm thúy, còn kèm theo chút tỉnh táo Lục Hướng Dương đều không lưu ý tới.

“Em tò mò mà! Cảm thấy anh thật sự quá lợi hại, anh khác hoàn toàn với người xung quanh, tuyệt đối không phải vật trong ao, cho nên tò mò tương lai anh muốn làm gì? Có tính toán gì không?”

Lục Hướng Dương im lặng một lát, sau đó ngồi xuống bên cạnh cô.Đời này cô ngoại trừ có hệ thống bàn tay vàng ra, phương diện gia thế bối cảnh không tốt hơn đời trước chút nào, cô như vậy không thể trèo cao được Lục gia.

Cố Thanh Thanh biết rất rõ, cô bé lọ lem gả vào hào môn, dễ dàng nhất chính là thời đại hiện giờ.

Thời đại hiện giờ là trăm việc đợi làm, nhân dân lao động là vinh quang nhất, không có xứng đôi hay không.

Rất nhiều gia tộc lớn cưới vợ đều là người bình thường, lúc này tư tưởng vô cùng truyền thống.Nhưng đó là gia tộc mới quật khởi!

Thế gia thì khác!

Thế gia có logic của mình, bọn họ biết rất rõ sinh tồn thế nào, làm thế nào cân nhắc lợi hại!

Mọi chuyện, Lục Hướng Dương đều biết rõ.Là ngồi sát bên cạnh cô, cách thật sự rất gần, rất gần, gần đến mức cánh tay của hai người đều dán sát vào nhau.

Cố Thanh Thanh nhìn cánh tay hai người dán sát vào nhau, ở khoảng cách gần như vậy, dường như chỉ có tình nhân mới có thể như vậy.

Lần trước ở trong phòng đột nhiên hôn trán cô, đó là lần đầu tiên anh biểu đạt tâm ý của mình rõ ràng, hiện giờ…

Lục Hướng Dương nói:

“Anh cũng nói em cường thế, không cảm thấy em dịu dàng ngoan ngoãn đều ℓà giả vờ ư?”

Dạy dỗ cô.









Bạn cần đăng nhập để bình luận