Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 306: Cho Nên, Anh Tới Yêu Em



Lục Hướng Dương ℓập tức mở miệng:

“Cho nên anh căn bản không thể phản bác ông nội vào ℓúc đó, chỉ có thể nghe ông ấy, xong việc anh ℓại nghĩ biện pháp khác giải quyết. Chỉ cần không mạo hiểm, chỉ cần không có hại đối với Lục gia, hơn nữa anh thật sự giải quyết được mọi việc, ông nội của anh chỉ cảm thấy anh thông minh có bản ℓĩnh, căn bản sẽ không trách em.”

Cố Thanh Thanh: “…”

“Anh nói xong chưa?” Giọng điệu của cô ℓạnh như băng.

Đàn ông vốn không đáng tin cậy, cho dù là lúc nào đều chỉ có thể dựa vào bản thân.

“Thanh Thanh, anh thừa nhận trên thế giới này có rất nhiều đàn ông không chịu trách nhiệm, nhưng cũng có người dám chịu trách nhiệm, tiền đề em gả cho anh, thì nên tin tưởng anh. Khi em gặp phải loại chuyện như vậy, em đều không thương lượng với anh, không nghe một chút ý nghĩ của anh, không cho anh thời gian đi giải quyết, em cứ đơn phương chia tay như vậy sao?”

Thấy cô gái vẫn cúi đầu không nói lời nào, nhưng mà biểu cảm giống như không phục lắm.

Lục Hướng Dương bất đắc dĩ: “Cố Thanh Thanh, anh là gì của em?”Cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta, vẫn không nói lời nào.

Lục Hướng Dương nhìn xung quanh một lát, trong hẻm nhỏ này chỉ có hai bọn họ, rất an toàn.

Anh tiến lại gần cô, hạ giọng:

“Chúng ta… Đều đã ở bên nhau, anh là người đàn ông của em đúng không? Gặp vấn đề em ngay cả anh cũng không tin, em còn tin tưởng ai?”Cố Thanh Thanh sửng sốt, lúc này hoàn toàn ngây dại, cô hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là kết quả thế này.

“Anh… Anh nói cái gì? Anh đưa em qua đó ư?”

“Ừm!” Lục Hướng Dương gật đầu: “Đoạn đường này quá nguy hiểm, không có anh ở bên em bảo vệ anh không yên tâm. Hơn nữa khi quá cảnh rất khó, tự em đi chỉ có thể nhập cư trái phép qua đó. Bên đấy rất loạn, đánh nhau ẩu đả xã hội đen đều có, em đi một mình qua đó không an toàn, anh đưa em qua.

Đại nào của Cố Thanh Thanh nhất thời không theo kịp tư duy của anh, cô hoàn toàn không nghĩ tới Lục Hướng Dương sẽ nói như vậy.Thấy cô gái trước mặt ngây ngốc, Lục Hướng Dương cười khẽ: “Sao thế? Không tin à?”

Cố Thanh Thanh không nói lời nào.

Lục Hướng Dương nghiêm túc nói:

“Anh tôn trọng suy nghĩ của em, cũng tuyệt đối không làm khó dễ em. Nhưng mà Cố Thanh Thanh, anh thích em, chính là muốn cho em một phần an ổn, khiến em ở trong hoàn cảnh an toàn. Lần này đến Hương Giang nếu em thật sự muốn đi, vậy anh nghĩ cách đưa em qua. Nhưng mà dọc theo đường đi nếu anh giải quyết xong mọi việc, bên nội địa nguy hiểm của chúng ta được giải trừ, em gả cho anh được không?”“Chưa!” Lục Hướng Dương thành thật trả lời.

Hai tay anh nắm lấy bả vai của cô, chân thành nói với cô:

“Những lời anh vừa mới nói, anh chỉ là nói cho em biết nguyên nhân lúc ấy anh không phản bác, không phải nói anh tán thành sắp xếp của ông nội.”

“Mà hiện giờ anh biết vấn đề chưa được giải quyết, em sẽ không tin tưởng anh, cho nên lần này anh tới đây, không phải muốn đưa em trở về, mà muốn ở lại bên cạnh em bảo vệ em. Em thật sự muốn đi Hương Giang, anh đưa em qua đó.”Hành động của anh nằm ngoài dự liệu của cô, đột nhiên nói như thế cô nhất thời không biết nên trả lời thế nào.

Lục Hướng Dương thở dài:

“Cố Thanh Thanh, sâu trong lòng em không quá tin tưởng anh, cũng quá đơn độc, luôn chỉ muốn dựa vào bản thân. Khi em gặp chuyện khó giải quyết, em vẫn luôn không coi anh là chỗ dựa. Khi em gặp phiền phức phản ứng đầu tiên của em chính là anh chắc chắn sẽ hi sinh em, ở trong lòng em chính là nghĩ anh như vậy, đúng không?”

Cố Thanh Thanh cúi đầu, đời trước những người đàn ông cô từng gặp đều như thế, xã hội này có quá nhiều cô gái bị lừa.

Trong ℓòng Cố Thanh Thanh: Em chỉ tin tưởng mình em!







Bạn cần đăng nhập để bình luận