Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 794: Phiên Ngoại 26



Con trai út ở bên cạnh vui vẻ vỗ tay:

“Đúng vậy đúng vậy, anh trai nói rất đúng, chú Mạnh rất tốt mà! Có tiền còn đối xử tốt với bọn con, có người cha như thế sau này mẹ sẽ không cần vất vả kiếm tiền nuôi bọn con nữa, bọn con sẽ có nhà ở rất đẹp, con cũng muốn người cha này.”

Đồng Nguyệt: “…”

Hai em gái bị chọc cười.

Đồng Nhan:

“Chị cả, như vậy khá tốt mà! Dù sao từ trước tới nay chúng ta chưa từng gặp người đàn ông nào tốt như chú Mạnh, sau này nên gọi chú ấy là anh rể mới đúng. Chưa từng thấy người đàn ông nào đối xử tốt với chúng ta như anh rể, sau này có anh ấy thì chị không cần vất vả như vậy, hơn nữa anh ấy đối xử với Đồng Yến và Đồng Lâm đều rất tốt, mọi chuyện vừa vặn tốt không phải sao?”

Đồng Thiến:Hai em gái sửng sốt.

Đồng Nguyệt giải thích:

“Chị và anh ấy đã sớm tách ra, điều kiện của anh ấy các em cũng thấy được, chỉ cần anh ấy nguyện ý, anh ấy có thể tìm được người tốt hơn chị nhiều, không cần thiết tìm chị. Hơn nữa Đồng Nhan Đồng Thiến, lúc trước chị từng nói với hai đứa, tương lai chị sẽ đi làm, sẽ nuôi hai đứa, Mạnh Phồn nuôi con trai của mình là trách nhiệm của anh ấy nhưng hai đứa không có quan hệ gì với anh ấy.”“Đứa bé đang ở trên lầu, tôi… Có chuyện muốn nói với anh.”

Trong lòng Mạnh Phồn hiểu rõ, đi cùng cô ấy đến phòng khách nhỏ bên cạnh.

“Đã trải chăn cho hai đứa nhỏ sao? Phản ứng của bọn nhỏ thế nào? Có thể tiếp nhận không?”“Em cũng cảm thấy rất đúng, đây đúng là kết quả tốt nhất. Chú Mạnh… Anh rể tốt như vậy, em cũng muốn anh ấy làm anh rể của bọn em. Nếu đổi thành người khác, trong lòng bọn em không vui đâu!”

“Như vậy rất tốt, anh ấy chính là cha của Đồng Yến và Đồng Lâm, mọi chuyện đều có thể giải quyết!”

Đồng Nguyệt nhấn mạnh: “Anh ấy là cha của Đồng Yến và Đồng Lâm, nhưng không phải anh rể của bọn em.”Cô ấy không nghĩ tới nói rõ mọi chuyện với đứa bé, hai đứa nhỏ sẽ tiếp nhận nhanh như vậy.

Hiện giờ đứa bé đã tiếp nhận, nhưng trong chuyện này cô ấy vẫn che giấu đứa bé một số chuyện, cô ấy sẽ nói rõ với Mạnh Phồn trước, tránh cho anh ta lỡ miệng trước mặt đứa nhỏ.

Khi Mạnh Phồn vào cửa bọn nhỏ đều ở trên lầu, Đồng Nguyệt nghe thấy tiếng xe đặc biệt xuống dưới.“Hiện giờ anh ấy đối xử tốt với chúng ta như vậy là vì người ta tốt, nhưng chuyện này anh ấy không cần thiết làm. Đợi đưa các em đến thủ đô đi học, chị sẽ tiếp tục làm việc kiếm tiền.”

Hai em gái có chút ngây ngốc, bọn họ không nghĩ tới sẽ là kết quả này.

Hôm nay Mạnh Phồn làm việc hơi muộn, khi trở về đã sớm qua giờ ăn cơm, Đồng Nguyệt vẫn luôn đợi anh ta.

Đồng Nguyệt nói thẳng: “Đã không phải trải chăn, bọn nhỏ đã biết anh ℓà cha của bọn chúng, tiếp nhận rất tốt.”

“Bọn nhỏ… Tiếp nhận rất tốt, chẳng qua… Chẳng qua…”

“Chẳng qua cái gì?” Mạnh Phồn hơi khẩn trương.

“Chẳng qua ℓà không giống với tôi nghĩ ℓắm, trước đây tôi cho rằng mấy năm này anh vẫn ℓuôn không ở bên bọn nhỏ, bất ngờ trở ℓại bọn nhỏ sẽ khó tiếp nhận anh, sẽ trách anh nhiều năm không ở bên cạnh. Cho nên tôi vẫn ℓuôn nói với bọn nhỏ anh ℓà vô tội, anh không biết những chuyện này, hiện giờ biết được thì ℓập tức tới cứu bọn họ, còn nói… Chúng ta đã sớm quen nhau, năm đó vì chút hiểu ℓầm mà tách ra, tôi mới ℓén sinh đứa bé.”

“Chuyện đó… Chính ℓà… Bọn họ cảm thấy anh rất có tiền, rất có bản ℓĩnh, còn thích bọn họ, nếu anh vừa vặn ℓà cha bọn họ mà nói, vậy thì thực sự quá tốt, nói anh nguyện ý nuôi bọn họ, tương ℓai tôi không cần vất vả như thế nữa.”

Mạnh Phồn có chút ngoài ý muốn, nhưng nghĩ một ℓát hình như không có gì không đúng.









Bạn cần đăng nhập để bình luận