Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 287: Hối Hận Sao



Cyho dù ℓà ℓúc này rời khỏi Lục Hướng Dương, hay ℓà quá khứ từng ở bên anh, Cố Thanh Thanh chưa từng hối hận.

Cho dù ℓà kiếp trước kiếp này, cô ℓuôn ℓà người nguyện ý trả giá vì hành động ctủa mình.

Cô chưa bao giờ gửi gắm mình cho người khác, trên thế giới này ngoại trừ bản thân mình ra bất cứ người nào cũng không thể dựa dẫm được.

Lục Hướng Dương không phản bội cô, không tính kế cô, cũng không thương tổn cô.

Năm nay rất đặc biệt, vậy mà trên đường cái có mỹ nữ mặc váy, chuyện này khiến Cố Thanh Thanh kích động muốn chết.

Cẩn thận nghĩ một lát, trong thế giới đời trước của cô, hình như ở giai đoạn sau cũng tương đối cởi mở, thật sự từng lưu hành váy ở thành phố lớn.

Cố Thanh Thanh vô cùng kích động, váy, cô muốn mặc váy!

Cởi xuống lớp ngụy trang cố ý giả xấu, Cố Thanh Thanh tìm một chiếc váy có phong cách tương tự thời đại này mặc vào, đi giày da nhỏ, lại tết hai bím tóc.Nhưng một người cả đời sẽ trải qua quá nhiều quá nhiều chuyện, giữa cô và Lục Hướng Dương chưa từng trải qua sóng to gió lớn gì.

Hai bọn họ không cùng nhau trải qua mưa gió, vẫn luôn thuận lợi trong mọi việc, một đường thuận lợi thậm chí không có chút ký ức khắc sâu nào, cho nên qua một thời gian hẳn là…

Sẽ trở thành quá khứ!

…Tìm một cái túi da nhỏ khoác trên vai, bên trong có máy ảnh, đội một chiếc mũ rơm nhỏ che ánh nắng mặt trời.

Gần quảng trường hai mươi bảy có rất nhiều người chơi đùa, Cố Thanh Thanh nhìn thấy có cô gái mặc như vậy cô mới dám mặc.

Chẳng qua quần áo của cô đẹp hơn, trông cô cũng càng thêm xinh đẹp, mặc vào đúng là phong cảnh xinh đẹp.

Hôm nay trời trong nắng ấm, ánh mặt trời trong trẻo, Cố Thanh Thanh ở trên quảng trường hai bảy sung sướng như cá bơi vào biển rộng.Thậm chí là khoảng thời gian ở bên nhau, anh vẫn luôn bảo vệ cưng chiều cô, khá tốt!

Đối với mối tình đầu này, Cố Thanh Thanh cảm thấy không có gì phải đau lòng, tiếc nuối duy nhất là thời gian quá ngắn, cô còn chưa kịp hưởng thụ thật tốt.

Còn Lục Hướng Dương có rễ tình đâm sâu vẫn luôn không buông tay tìm kiếm cô hay thậm chí mấy năm sau gặp lại vẫn thích cô hay không, chuyện này trong lòng Cố Thanh Thanh không rõ lắm, cũng không ôm hi vọng gì.

Mối tình đầu đúng là tốt đẹp, có một số người thật sự sẽ khắc ghi cả đời.Đoạn đường này của Cố Thanh Thanh thuận lợi một cách kỳ lạ, thuận lợi đến mức bản thân Cố Thanh Thanh cũng không dám tin tưởng.

Những chuyện lung tung lộn xộn mà cô dự đoán không biết bao nhiêu lần trong đầu không xảy ra một chuyện, không có bắt cóc tống tiền, không có chặn đường cướp bóc, thậm chí dọc đường đi ngay cả một tên vô lại muốn cưỡng ép đi nhờ xe cũng chưa từng gặp được.

Nhảy qua ba thành phố xong, cô đi đến thành phố lúc trước quen thuộc, lúc này tốc độ của Lục Hướng Dương còn xa mới đuổi kịp, cô thuận lợi bán hàng, thuận lợi một đường xuôi nam.

Bởi vì quá mức thuận lợi khiến lá gan của cô càng lúc càng lớn, hiện giờ lái xe vào buổi tối đã không còn sợ hãi như trước.Rời đi ngày thứ bảy, cô đã đến Thương Đô.

Lúc này Lục Hướng Dương cách Thương Đô còn rất xa, mà Lục Hướng Nam đã sớm đi ngang qua Thương Đô xuôi nam, Cố Thanh Thanh thành công tránh gặp phải anh ta.



Trên đường cái Thương Đô phồn hoa hơn thành phố nhỏ nhiều, lần trước khi cô tới đã phát hiện ra điểm này.A!

Bầu không khí tự do.

Thất tình đúng là chuyện vô cùng đau lòng, cho tới bây giờ nhớ lại, cô vẫn còn cảm thấy đau lòng.

Nhưng mà dọc theo đường đi bán được hàng, đổi lấy vô số vàng bạc châu báu và đồ cổ, khiến cô cách mộng tưởng làm đại phú bà càng ngày càng gần.

Hiện giờ ℓại đến Thương Đô, thành phố phồn hoa còn ℓộ ra cảm giác cổ xưa, cô có thể mặc váy, có thể đi giày da, cuộc sống này đúng ℓà tốt đẹp.

Cuối cùng cô cũng ra ngoài!

Cố Thanh Thanh giống y như một con ngựa hoang thoát cương, vui vẻ không chịu được ở trên quảng trường.









Bạn cần đăng nhập để bình luận