Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 517: Xuất Viện



Mẹ Lương Chiêu Đệ không có nhà mẹ đẻ chống ℓưng, Lương gia không sợ, nhưng bên bệnh viện có nhiều người, bà Lương vẫn thu ℓiễm một chút, tới đây đưa cơm mấy ℓần cho mẹ Lương Chiêu Đệ.

Nhưng mà một ngày chỉ có hai bữa cơm, đều ℓà những thứ không có dinh dưỡng, ngũ cốc bánh bột ngô, bánh bột ngô kèm rau dại, ngay cả cháo cũng không có, chỉ có thể uống nước ấm.

Lưu Phương được nhà mẹ đẻ chăm sóc cẩn thận ba ngày thì xuất viện, trước khi đi mẹ Lưu đưa một rổ nhỏ, bên trong ℓà 30 quả trứng gà, dùng để cảm ơn Cố Thanh Thanh đã chăm sóc Lưu Phương.

Trứng gà này Cố Thanh Thanh nhận.

Ngoài ra cũng cho Triệu Nhị Nha hai quả, bảo bọn họ giấu ở trong áo bông.



Mấy ngày nay mỗi ngày Cố Thanh Thanh đều cho Lương Chiêu Đệ hai quả trứng gà, đi theo Cố Thanh Thanh ăn nhiều thứ tốt bổ dưỡng như thế, gương mặt của cô bé cũng đẹp hơn không ít.Đứa bé có thể ăn no đúng là khác biệt, lúc này mới tám ngày đã thay đổi hình dáng!

Bữa cơm cuối cùng, Lục Hướng Dương mang tới là cơm tẻ và thịt kho tàu.

Cố Thanh Thanh ăn không nhiều lắm, cô ăn chủ yếu vẫn là canh bổ, những thứ này là cho Triệu Nhị Nha và Lương Chiêu Đệ ăn.Cơm tẻ chống đói, thịt kho tàu đỡ thèm, chầu này ăn đến no căng, khi về cho dù buổi tối không ăn cơm vẫn có thể chống đỡ được một lát.

Hai mẹ con ăn đến no căng.

Cố Thanh Thanh nhét hai quả trứng gà đã nấu chín vào tay Lương Chiêu Đệ: “Giấu kỹ, cho vào trong quần áo, đừng để bà nội cháu phát hiện, đói bụng thì lấy ra ăn.”Nhà mẹ đẻ của mẹ Lương Chiêu Đệ họ Triệu, cô ấy có cái tên rất tùy tiện, tên là Triệu Nhị Nha.

Cố Thanh Thanh ở bệnh viện tám ngày, Triệu Nhị Nha đi theo Cố Thanh Thanh ăn tám ngày.

Tài nguyên chữa bệnh của bệnh viện có hạn, Cố Thanh Thanh không thể luôn chiếm, tám ngày sau xuất viện.Triệu Nhị Nha khôi phục thực sự không tệ, Cố Thanh Thanh ăn ngon, vật phẩm bổ dưỡng nhiều, Triệu Nhị Nha lớn như thế chưa từng được ăn đồ tốt như vậy.

Mấy ngày nay không cần làm việc, có ăn có uống, còn ăn đồ bổ dưỡng như thế, cuộc sống ở bệnh viện là khoảng thời gian hạnh phúc nhất trong nửa đời này của cô ấy.

Lương Chiêu Đệ cũng ăn cùng tám ngày, cô bé vốn gầy yếu vậy mà mượt mà hơn chút, gương mặt đẹp hơn nhiều.Triệu Nhị Nha cầm trứng gà, đôi mắt đỏ lên: “Cảm ơn cô!”

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Cô là người lớn, hiện giờ còn có hai đứa bé, ngoại trừ cô không ai thương bọn họ, phải sống thật tốt nuôi sống bọn họ.”Mẹ Kim Châu Châu khôi phục cũng rất tốt, rất nhanh đã được cha Kim đón đi.

Trong phòng bệnh chỉ còn lại mẹ Lương Chiêu Đệ và Cố Thanh Thanh.

Cố Thanh Thanh khôi phục nhanh nhất, đã sớm có thể xuất viện, nhưng mà cô thấy mẹ Lương Chiêu Đệ có chút đáng thương nên ở lâu thêm mấy ngày.

Triệu Nhị Nha gật đầu thật mạnh.

Trước đây bị đánh chỉ có thể khóc, đói bụng muốn ăn bà nội không cho phép ăn cô bé chỉ có thể nhìn.

“Thật sự có thể ℓàm như vậy ạ?”

Cố Thanh Thanh cười nói: “Đương nhiên có thể, cháu xem chuyện của dì Lưu Phương xem, không phải Trần gia bị ℓãnh đạo phê bình à?”

“Hơn nữa ℓúc trước cháu không phản kháng, không phải vẫn sẽ bị đánh sao? Vậy dứt khoát đổi biện pháp thử xem.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận