Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 297: Nhận Được Tin Tức, Ở Thượng Hải



Lục Hướng Dương không hình dung được tâm trạng của mình ℓúc này, anh tìm ℓâu như thế, suốt mười ba ngày không có một chút tin tức, cuối cùng hiện giờ cũng có tin tức.

Bất tri bất giác, nói chuyện cũng trở nên nghẹn ngào: “Bác gái, cô ấy có khỏe không? Có bị thương không?”

Bác gái sửng sốt: “Bị thương ư? Không có, cô gái kia mặc chiếc váy hoa, ở chỗ này nhảy nhót, rất vui vẻ!”

“Không sao thì tốt! Không sao thì tốt, bác gái, bác nhìn thấy cô ấy khi nào? Biết cô ấy đi đâu không?”

Vương Vũ ngây ngốc: “Anh nói ai cơ? Anh thật sự nhìn thấy Cố Thanh Thanh sao? Chắc chắn chứ? Không nhìn nhầm?”

Chu Lâm tức giận:

“Tôi còn chưa già cả mờ mắt, một người cũng không phân rõ sao? Đúng là cô ấy, cách cửa hàng hữu nghị ở Thượng Hải không xa.”

Vương Vũ kinh ngạc suýt nhảy bật lên: “Cô ấy cô ấy cô ấy thế nào? Có bị thương hay không?”Bác gái trừng anh một cái:

“Cô gái xinh đẹp như vậy bị cháu chọc tức chạy, cháu đúng thật là. Bác nhìn thấy con bé khoảng năm sáu ngày trước, ở trên quảng trường này, chuyện khác thì bác không biết. Cháu nhanh đi tìm đi, cô gái nhỏ dỗ một lát là được, đừng chọc người ta tức giận.”

Lục Hướng Dương gật đầu thật mạnh: “Cháu biết rồi, sau này cháu sẽ không để cô ấy chịu ấm ức.”

Lục Hướng Dương cầm ảnh chụp đi tìm, thật sự có không ít người từng gặp Thanh Thanh, nơi này có không ít người thường tới đi bộ, Cố Thanh Thanh trông xinh đẹp như thế, không ít người có ấn tượng.Cho dù thế nào, Cố Thanh Thanh không sao thì tốt.

Vương Vũ lập tức nói với Chu Lâm: “Anh mau đi tìm cô ấy, tìm được cô ấy phải trông chừng cô ấy thật kỹ, đảm bảo cô ấy an toàn, tôi bảo lão Lục đi tìm anh.”

Chu Lâm nhướng mày, anh ta cảm thấy chuyện này không đúng lắm.

“Lục Hướng Dương không ở Thượng Hải đúng không? Hai bọn họ cãi nhau à?”Bác gái liếc mắt nhìn Lục Hướng Dương với vẻ nghi ngờ, đánh giá anh thật cẩn thận, lại nhìn ảnh chụp một lát, dường như đang xác nhận lại mình có nhìn nhầm hay không.

“Cháu thật sự là đối tượng của con bé sao? Lạc nhau à?”

Lục Hướng Dương gật đầu:

“Cháu đúng là đối tượng của cô ấy, chúng cháu vốn sắp kết hôn, kết quả cháu làm sai chọc cô ấy tức giận, khiến cô ấy tức giận chạy mất, cháu đi tìm cô ấy.”“Không có, cô ấy rất tốt, tôi thấy tinh thần của cô ấy khá tốt, ăn mặc rất thời thượng, ở trên đường cái nhìn cửa hàng hữu nghị với vẻ chờ mong, có lẽ là muốn đi vào bên trong đi dạo.”

Vương Vũ: “…”

Bọn họ tìm cô tới điên rồi, vậy mà cô còn đi dạo phố?

…Tuy không biết Cố Thanh Thanh đi đâu, nhưng nhiều ngày như vậy mới biết được tin tức cô bình an, cuối cùng Lục Hướng Dương cũng có tinh thần, trong lòng thở phào nhẹ nhõm.

Anh đi tìm buồng điện thoại, chuẩn bị gọi điện đến đại đội Hòe Hoa.

Anh không biết chính là, lúc này Vương Vũ ở đại đội Hòe Hoa đang gọi điện với Chu Lâm.

Chu Lâm là người thông minh, nhìn dáng vẻ của Cố Thanh Thanh anh ta cảm thấy hơi kỳ lạ, vì thế trở về lập tức gọi điện tới đại đội Hòe Hoa, hỏi Lục Hướng Dương có ở bên cạnh cô hay không.Vương Vũ bất đắc dĩ, Chu Lâm chính là hồ ly có tiếng trong giới bọn họ, chuyện gì cũng không thể gạt được anh ta.

“Hai bọn họ cãi nhau, Cố Thanh Thanh cáu kỉnh, tức chạy mất, lão Lục đang khổ sở tìm kiếm. Tình nhân ấy mà, đánh nhau là chuyện bình thường. Lúc trước tôi còn tưởng lão Lục đẹp trai như vậy, đối tượng chắc chắn sẽ không cãi nhau với anh ấy cơ! Kết quả cũng giống người thường như chúng ta, ha ha ha ha ha!”

Chu Lâm nghe ra được anh ta đang pha trò, không hỏi nhiều nữa, chỉ dặn dò:

“Cô gái kia có phòng bị với tôi, không nói cho tôi biết đang ở đâu, tôi phái người đi tìm xem. Anh bảo Lục Hướng Dương nhanh chóng tới Thượng Hải tìm tôi, tôi chỉ ở Thượng Hải mấy ngày thôi.”

Vương Vũ nóng nảy:

Vẻ mặt Vương Vũ nghiêm túc, hiểu rõ.

“Cảm ơn!”









Bạn cần đăng nhập để bình luận