Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 650: Bà Lục Có Chút Hưng Phấn



“Ha ha ha ha anh yên tâm đi, cô ta chướng mắt anh, cô ta cần có quyền có thế, Lục gia chỉ có Lục Hướng Dương thăng nhanh nhất, không phải ℓà bị cô ta nhớ thương sao?”

Đồng chí nữ xem náo nhiệt đôi mắt tỏa sáng:

“Chuyện này Lục gia xử ℓý không tệ! Thực ra chỉ có Cố Thanh Thanh ra tay ℓà thích hợp nhất, một người đàn ông như Lục Hướng Dương, đặc biệt gặp phải ℓoại không biết xấu hổ còn có bối cảnh như Dương Thắng Nam, anh ta càng ℓàm ầm ĩ ℓiên ℓụy càng sâu. Dù sao cuối cùng khó coi đều ℓà anh ta, Cố Thanh Thanh ra tay thì hoàn toàn khác!”

“Bình thường Cố Thanh Thanh nhìn dịu dàng yếu ớt, không nghĩ tới đánh người ℓại tàn nhẫn như vậy! Ôi trời ạ, thật hả giận! Tôi cũng muốn đi ℓên tát mấy cái!”

“Chạy tới cửa cướp chồng của người ta, đâu có người phụ nữ nào chịu được? Nếu ℓà tôi, tôi không chỉ kéo tóc, tôi còn xé nát quần áo cô ta phơi dưới ánh mặt trời, mình không biết xấu hổ vậy thì thành toàn cho cô ta!”

“Nhanh ℓên nhanh ℓên, thật sự ℓà sắp đánh tới Dương gia à, mau đi xem đi!”



“Con gái, ngoan, đến phòng chơi một lát, cha phải đi ra ngoài một lát, mấy đứa ở yên trong phòng đừng ra ngoài biết không? Cha mẹ đi một lát sẽ trở về, được không?”

Anh dỗ mấy đứa bé đến phòng đồ chơi, dặn dò bọn nhỏ ở yên trong nhà, ra ngoài gọi điện tới nhà cũ của Lục gia, muốn Mạnh Huyên nhanh chóng dẫn người qua đó.

Nhận được cuộc điện thoại này, Mạnh Huyên còn có chút mơ hồ:

“Cái gì? Con nói gì cơ? Không phải… Không phải người phụ nữ kia coi trọng anh hai con sao? Sao lại đi tìm con?”“Ai da mẹ đừng hỏi nữa, cô ta rời mục tiêu, mẹ nhanh lên, mình Thanh Thanh qua đó nhỡ chịu thiệt thì làm sao? Bên đó đều là trưởng bối, tuổi lớn hơn cô ấy nhiều, mẹ đi mau đi, dẫn theo nhiều người chút!”

Cúp điện thoại, Lục Hướng Dương lại gọi điện thông báo cho người mình.

Mạnh Huyên nhìn điện thoại, sửng sốt hai giây nhanh chóng hoàn hồn.

“Như vậy mới lợi hại chứ? Đi đi, mẹ! Mẹ… Mau đi cùng con, lại không đi nhà ta sẽ chịu thiệt. Buồn cười, đám người này không giáo huấn cẩn thận, đúng là vô pháp vô thiên!”Mạnh Huyên dẫn theo mẹ chồng, ba giúp việc trong nhà, còn dẫn theo ba cảnh vệ, lái xe đi tới bên kia.

Cách hơi xa, nhưng đánh nhau cần thời gian, Cố Thanh Thanh kéo tóc người ta tốc độ cũng không nhanh, hi vọng có thể tới kịp.

Dọc theo đường đi khiến Mạnh Huyên lo lắng!

Bà Lục ngoại trừ tức giận, dư lại chính là kích động, thậm chí còn có chút hưng phấn!Lục Hướng Dương vốn định đi qua xem, nhưng mới nhấc chân thì nhớ tới đứa bé trong nhà, quay người lại thì thấy ba đứa bé đứng ở ven tường.

Lục Hướng Dương bất đắc dĩ, chỉ có thể trấn an mấy đứa bé trước.

Đứa thứ ba là con gái, lúc này mở to mắt tò mò hỏi anh: “Cha, mẹ đi đánh nhau sao?”

Lục Hướng Dương giải thích:“Nguyên phối ra tay đánh kẻ thứ ba, đến đâu cũng có lý!”





Có lẽ bà cụ không nghĩ tới, bà ấy đã nhiều tuổi như vậy còn có thể gặp chuyện đánh nhau.

“Con nói thật sao? Thanh Thanh đánh tới cửa ư?”

Mạnh Huyên trả lời:

“Hẳn là thật, thằng ba nói như vậy, loại chuyện này một người đàn ông như thằng ba dây dưa nhiều ảnh hưởng sẽ không tốt, Thanh Thanh ra mặt giải quyết thích hợp nhất. Con bé này không ngốc, bình thường nhìn ngoan ngoãn mà thôi, vào lúc quan trọng vẫn biết nặng nhẹ.”Động tĩnh lớn như vậy Lục Hướng Dương sợ ngây người, anh cũng không nghĩ tới Cố Thanh Thanh sẽ dùng phương thức này.

Nhiều năm như thế anh chưa từng thấy mặt đanh đá này của vợ mình, ở trong ấn tượng vẫn luôn là cô gái nhỏ nũng nịu dịu dàng.

Đương nhiên người nào đó đã lựa chọn quên quá trình anh dạy cô vật lộn thế nào.

Mấy cục cưng nghe thấy động tĩnh lớn như vậy, tất cả đều chạy ra.





Bạn cần đăng nhập để bình luận