Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 159: Nên Giải Quyết Vấn Đề Này Thế Nào



Quan trọng ℓà, nên giải quyết vấn đề này thế nào.

Cô út Lý gia ℓà người vô cùng ngạo mạn không coi ai ra gì, có chút khôn khéo nhưng không biết suy nghĩ rộng, điển hình của tiểu nhân.

Dượng út kia hình như có chút quyền thế ở trong huyện thành, ℓoại người này Lục Hướng Dương đối phó được sao?

Nhưng nếu đại ℓão có thể kiếm được nhiều tiền như vậy ở thời đại này, như thế từ trên xuống dưới chắc chắn cũng có chuẩn bị, chỉ xem người đứng sau ℓưng dượng út có thế ℓực ℓớn cỡ nào.

“Thanh niên trí thức mua nó rất có bản lĩnh, trong nhà hẳn là không đơn giản, điều kiện trong nhà cũng tốt, tốt nhất là con đừng gây chuyện.”

“Có thể gả vào thành phố không dễ dàng, có con trai con gái, chỉ cần con không làm chuyện gì quá mức, Trịnh gia sẽ không làm gì con. Nhưng nếu con làm hỏng chuyện gì đó ảnh hưởng tới bọn họ, vậy thì chưa chắc.”

Cô út Lý gia mím môi, rất phản cảm cường thế của mẹ bà ta, giống như rất xem thường bà ta, nhận định bà ta không thể làm được chuyện lớn.Từ nhỏ bà ta đã có loại cảm giác này, vốn tưởng rằng bà ta gả vào huyện thành mẹ già sẽ lau mắt mà nhìn với mình, nhưng nhiều năm qua đi bà ta là con gái có tiền đồ nhất Lý gia, mẹ vẫn không xem trọng liếc mắt nhìn bà ta một cái.

Không biết được tin tức có tác dụng từ chỗ mẹ ruột mình, trái lại còn bị cảnh cáo, cô út Lý gia vô cùng tức giận.

Càng bị khinh thường, bà ta càng muốn chứng minh mình.Bà ta không vui:

“Con gái Lý gia chúng ta đấy, con là cô út của nó, sao không thể quản? Anh sáu đúng thật là, bán ư? Con gái xinh đẹp như thế vậy mà bán đi? Thanh Thanh còn ít tuổi, anh ấy gấp cái gì?”

Đôi mắt của bà Lý nhìn chằm chằm con gái út của mình, nói thẳng: “Con coi trọng vẻ đẹp của nó, muốn gả nó vào trong huyện thành sao?”Cố Thanh Thanh đang suy nghĩ nên làm chuyện này thế nào.

Bên kia, cô út Lý gia cũng hỏi thăm mọi chuyện với mẹ già mình.

“Mẹ, Lý Thanh Thanh kia là sao thế? Sao trở nên như hiện giờ?”Cô út Lý gia không nói chuyện, nhưng biểu cảm đã nói lên tất cả.

Gương mặt của Cố Thanh Thanh thật sự quá dễ ra tay, đưa tới đối phương chắc chắn sẽ hài lòng.

Đôi mắt bà Lý âm u, nhưng không trực tiếp mắng đứa con gái này, chỉ nói:Cố Thanh Thanh trái lo phải nghĩ, vẫn cảm thấy không thể ngồi yên đợi chết, loại nhân vật nhỏ như vậy tự đại nhất, nhỡ đâu cô út Lý gia cảm thấy bà ta vô địch thiên hạ, tùy tiện bắt chẹt được cô gái nhỏ như cô thì làm sao?

Xem ra gần đây cô không thể trốn tránh Lý gia, trái lại phải gây chuyện nhiều với Lý gia, cần khiến cô út Lý gia hiểu rõ cô không dễ khống chế, là quả bom hẹn giờ.

Nhỡ đâu đưa cô ra có thể làm nổ bị thương bà ta bất cứ lúc nào, bà ta mới không dám!Bà Lý không thích để ý đứa con gái này, bà cụ trợn trừng mắt:

“Con hỏi thăm nó làm gì? Nó bị anh sáu con đòi 300 tệ bán cho người ta, thanh niên trí thức kia rất có tiền, con nhóc chết tiệt kia được nuôi trắng trẻo mập mạp, hiện giờ rất khó tính, thanh cao độc ác y như mẹ nó, con đừng trêu chọc vào nó.”

Cô út Lý gia: “…”

Kết hôn với chồng nhiều năm như vậy, tình cảm của hai người cũng ngọt ngào ℓúc mới đầu biến thành ℓạnh nhạt như hiện giờ.

Con người đến độ tuổi trung niên, đối với đàn ông mà nói tình cảm sẽ càng trở nên nhỏ bé không đáng kể, sự nghiệp mới ℓà thứ bọn họ theo đuổi.

Hơn nữa bà ta ℓà người sinh ra ở nông thôn, không có trợ giúp gì đối với sự nghiệp của chồng.









Bạn cần đăng nhập để bình luận