Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 575: Quyết Định



Vương Vũ ở trong căn phòng nhỏ ở Vương gia, ngủ một đêm.

Hai bên đều một đêm ngủ ngon.

Mà ông Vương thì không ngủ ngon nổi.



Ông Vương đứng ở đó nhìn một lúc lâu, trong lòng đã thiên về phía Vương Vũ.

Khi ăn cơm sáng, quả nhiên bác gái cả lại bắt đầu oán giận, làm trò ở trước mặt ông Vương nói mấy câu là mẹ Vương Vũ, sau đó nói với Vương Vũ:

“Vương Vũ, cháu nhanh bảo mẹ cháu về đi, trong nhà nhiều việc như vậy mẹ cháu đi ra ngoài còn ra thể thống gì? Một người phụ nữ ra ngoài không có việc gì làm, cả ngày chạy bên ngoài làm gì?”

“Còn có vợ cháu…”“Đủ rồi!” Ông Vương tức giận quăng đũa: “Sáng sớm tinh mơ lải nhải không để yên, có chút chuyện đáng để con lải nhải từ sáng sớm à? Con cả ngày nhàn rỗi không có việc gì làm ư?”

Mọi người ngây ngẩn cả người, trong lòng Vương Vũ hiểu rõ, có lẽ ông cụ nghe lọt.

Bác gái cả sửng sốt, một lúc lâu sau mới kịp phản ứng: “Con… Con… Cha, con chỉ nói Thẩm Nhược Hoa…”

“Nó làm sao? Quanh năm suốt tháng ở nhà chịu thương chịu khó, đi ra ngoài mấy ngày thì có vấn đề gì? Bên Minh Nguyệt có ba đứa bé, nó là bà nội không thể qua đó chăm sóc à?”“Bà cũng đừng nói nữa, đã nhiều tuổi, dưỡng cơ thể thật tốt đi…”

“Ông còn biết tôi nhiều tuổi sao? Vậy ông nói những lời này là có ý gì? Ông là đồ không có lương tâm, tôi sinh con dưỡng cái cho ông, cực khổ lo liệu việc trong nhà nhiều năm như thế! Ông trời ơi, sao mệnh tôi…”

“Được rồi!” Ông Vương không nhìn nổi nữa: “Lần nào cũng là bộ này, chẳng qua là không để con dâu trở về hầu hạ bà, bà không thuận theo không buông tha như vậy sao? Trong nhà có mấy đứa con dâu, sao bà chỉ nhìn chằm chằm một đứa?”

“Cơ thể không tốt đúng không? Tôi cũng cảm thấy cơ thể bà không được tốt lắm, cần tĩnh dưỡng, thời trẻ chịu nhiều khổ với tôi như vậy, hiện giờ cũng nên hưởng thụ khi về nhà. Ăn cơm xong thu dọn hành lý, tôi đưa bà đến núi Hồng Phong tĩnh dưỡng, bên đó non xanh nước biếc, còn có không ít bạn già của chúng ta ở chỗ đó, đến đó còn có người nói chuyện phiếm. Con dâu cả cũng qua đó chăm sóc, ở nhà cả ngày ồn ào nhốn nháo, không thích hợp cho mẹ con dưỡng bệnh.”Bà Vương trợn tròn mắt.

Mọi người ngây ngẩn cả người, người nào cũng không nghĩ tới ông cụ sẽ đột nhiên làm ra quyết định như vậy.

Nhưng mà ông cụ còn chưa nói hết, ông ta nhìn về phía cháu cả mình, hỏi: “Vương Tiến, đơn vị cháu phân nhà ở chưa?”

Cháu trai cả Vương Tiến vội vàng gật đầu: “Phân rồi ạ! Mấy năm trước đã phân.”Bác gái cả ấm ức nói: “Nhưng mà trong nhà nhiều việc như thế…”

“Trong nhà không phải có giúp việc sao? Mấy người không lo liệu được hết việc à? Cả ngày làm gì? Trong nhà có bao nhiêu việc? Cha thấy con cả ngày rất nhàn, sáng sớm đã luôn lảm nhảm, nhiều đứa bé ở đây như thế, con không thể nói mấy lời có tác dụng được sao?”

Bác gái cả: “…”

Nhìn thấy vợ mình định mở miệng nói chuyện giúp con dâu cả, ông Vương lập tức mở miệng:“Rộng bao nhiêu?”

“Ba phòng ạ.”

Ông Vương gật đầu:

“Không tệ, vợ cháu đi làm cách chỗ cháu không xa, sau này hai đứa dẫn theo con mình qua đó ở. Hai vợ chồng cháu có văn hóa hơn mấy lão già như bọn ông, cố gắng giáo dục đám trẻ thật tốt.”

Vương Tiến sửng sốt.

Trong nhà có mẹ chồng và bà nội, không có người nào dễ ở chung, cô ta không muốn ở cùng với nhiều người như thế, dẫn theo đứa bé ra ngoài ở với chồng rất tốt, cho dù vất vả một chút ít nhất cũng tự do tự tại.









Bạn cần đăng nhập để bình luận