Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 197: Bị Cắt Ngang, Lục Hướng Dương Rất Khó Chịu



“Còn muốn bọn tao bỏ tiền đưa mày về huyện thành ư, nằm mơ!”

Trịnh Giai Giai bị tát một cái, gương mặt nhanh chóng sưng ℓên, nhưng cô ta không rảnh ℓo, ℓập tức giải thích với mẹ mình:

“Con không cần tiền của mẹ, con… Con tìm người khác đưa tiền, chỉ cần hai người cho con suất về huyện thành ℓà được.”

Lấy tiền trước đã, ℓại dẫn cô ta trở về huyện thành gả chồng.

Trịnh Giai Giai lập tức chạy ra khỏi ký túc xá, điên cuồng gõ cửa phòng Cố Thanh Thanh.

“Anh Lục! Anh Lục, anh mau mở cửa, mở cửa ra!”

Lúc này Cố Thanh Thanh còn đang ở trong lòng Lục Hướng Dương, cả người bị anh ôm chặt lấy hôn sâu, cướp đi hơi thở của cô.

Dần dần cảm giác tê dại lan truyền ra toàn thân, dần dần cũng cướp đi sức lực của cô, khiến cô mất đi năng lực phản kháng.Gương mặt Lục Hướng Dương âm trầm đứng dậy, rầm một tiếng mở cửa.

“Làm gì đấy?”

Gầm lên giận dữ, khiến Trịnh Giai Giai bị dọa sợ lùi về sau mấy bước.

Nhưng mà lúc này Trịnh Giai Giai bất chấp tất cả, lập tức nói ra.“Anh Lục, em có một suất trở về huyện thành, cần tốn chút tiền, anh cùng em trở về huyện thành đi! Đi trở về thì không cần ở nông thôn trồng trọt, đến trong huyện thành thì có thể tìm việc, sau này chúng ta sẽ…”

“Tôi có trở về hay không liên quan gì tới cô?”

Trịnh Giai Giai lập tức khóc ra: “Anh Lục, chúng ta cùng nhau trở về có được không? Em muốn gả cho anh, em chỉ muốn…”

“Cô đừng bám víu quan hệ với tôi, tôi không thân với cô, nhanh rời đi.”Lục Hướng Dương đang nghiện!

Anh không muốn buông cô ra chút nào, tư vị tốt đẹp như vậy, anh muốn cẩn thận nhấm nháp, tiếng gõ cửa ở bên ngoài đều bị anh ngăn cách ở bên ngoài.

Trịnh Giai Giai còn đang điên cuồng đập cửa: “Mở cửa! Mở cửa, anh Lục, anh mau mở cửa. Cố Thanh Thanh, cô mở cửa ra cho tôi!”

Trịnh Giai Giai không kiên nhẫn đập cửa, sau đó gần như rống lên.Một tiếng gầm rú này cuối cùng cũng khiến Lục Hướng Dương tỉnh táo không ít, anh thở hổn hển nhìn cô gái mềm nhũn trong lòng, đôi mắt ngập nước mênh mông sương mù, ướt đẫm nhìn anh, cái miệng hơi há ra, gương mặt đều đỏ bừng, thở hổn hển.

Dáng vẻ này, thật sự khiến anh muốn bắt nạt tàn nhẫn hơn chút nữa.

Anh đang vui sướng, đối với chuyện bị cắt ngang khiến anh vô cùng khó chịu.

Người đàn ông dục cầu bất mãn rất đáng sợ, tuy Cố Thanh Thanh cả người mất đi sức lực, nhưng đầu óc vẫn có chút tỉnh táo, cô cứ nhìn người đàn ông trước mắt như vậy, trong đôi mắt của người đàn ông nhìn cô vẫn tràn ngập dục vọng.Trong lúc này cô từng muốn đẩy Lục Hướng Dương ra, nhưng lần nào vừa rời đi hít sâu một hơi lại bị Lục Hướng Dương ấn vào trong lòng lần nữa, nụ hôn ẩm ướt nhiệt tình lại đánh úp lại.

Cô thật sự không có sức lực, chỉ có thể mặc kệ anh.

Lúc này Trịnh Giai Giai ở bên ngoài gõ cửa, Cố Thanh Thanh tỉnh táo lại, đẩy Lục Hướng Dương bên cạnh ra.

“Anh Lục… Ừm…”Anh hơi quay đầu đi, ánh mắt nhìn về phía cửa, trong đôi mắt tràn ngập sát khí!

Cố Thanh Thanh lập tức cảm thấy hơi buồn cười.

“Mau đi đi!”

Cô nhẹ nhàng đẩy anh, mình thật sự không có sức lực, lúc này cảm thấy hai chân đều mềm nhũn.

“Anh Lục…”

Ba nữ sinh, hai nam sinh.

Cố Thanh Thanh nhíu mày, nhiều người như vậy sao?

Ký túc xá… Không đủ chỗ ở đúng không?









Bạn cần đăng nhập để bình luận