Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 371: Người Được Việc, Cùng Nhau Xuống Nông Thôn



Lúc ấy Trương gia không có người nối nghiệp, hậu đại không có nhiều người có bản ℓĩnh, thế hệ trước già rồi, qua đời, trên cơ bản đều phế đi.

Nhưng mà ℓúc này Trương Hổ ℓăn ℓộn ra thành Hoa Kiều về nước, còn ℓà Hoa Kiều có tiền.

Trương gia tham tiền, muốn dán vào ℓần nữa nhưng bị Trương Hổ ℓăn ℓộn một trận, có hai cháu nội bị bắt.

Khi còn nhỏ ℓà bạn cùng ℓớn ℓên ở đại viện, sau này đường ai nấy đi, khi 25-26 tuổi sẽ dần kéo ra chênh ℓệch, sau 30 tuổi càng thêm rõ ràng.

Lục Hướng Dương cẩn thận nghĩ lại thời gian Trương Xuân Thảo tự sát trong đời trước, hình như là một hai năm này, nguyên nhân là bà cụ Trương gia muốn gả cô ấy cho một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi làm vợ.

Trương Xuân Thảo không muốn, kết quả cãi nhau ầm ĩ đánh cô ấy chết khiếp, còn uy hiếp Trương Hổ, cuối cùng cô gái này không chịu nhục tự sát.

Nhìn người trước mắt, Lục Hướng Dương không muốn bạn còn nhỏ của mình đi con đường như thế, mở miệng nói một câu:

“Người nhà cậu không nói lý lẽ, đối với cậu cũng chỉ có chèn ép, hai anh em các cậu không có chỗ dựa, ở thủ đô chỉ có thể mặc người ta bắt nạt, thực ra rời đi càng tốt hơn một chút.”Lục Hướng Dương nghe thấy thế, quả nhiên là vậy, đã có ý gả chồng cho Trương Xuân Thảo.

Lần này anh không cứu, nói không chừng cô gái nhỏ này sẽ tự sát giống như kiếp trước.

Lục Hướng Dương mở miệng nói:

“Cậu muốn giữ được công việc, có lẽ là không có khả năng, bên bác cả cậu chắc chắn sẽ thu thập cậu. Nhưng nếu cậu không cần công việc, có lẽ có thể dẫn theo em gái rời đi.”Trương Hổ sửng sốt: “Rời đi sao?”

Anh ta có chút nản lỏng cúi đầu:

“Công việc của em không có khả năng nói điều là điều, bác cả sẽ không tốn tâm tư trên người em. Hơn nữa bọn họ sẽ không để em thoát khỏi khống chế, đâu có khả năng điều em đi? Chỉ vì khiến em thoải mái hơn một chút sao?”

Lục Hướng Dương thấy anh ta nhếch miệng cười châm chọc, hồi tưởng lại tình hình Trương gia, biết Trương Hổ muốn giữ được công việc rời đi là không có khả năng, Trương gia thật sự không cho phép.Lục Hướng Dương im lặng một lát, bỗng nhiên mở miệng:

“Lần này tôi không ở thủ đô quá lâu, hiếm khi gặp được câu, cho cậu một kiến nghị, tự cậu suy nghĩ.”

Đôi mắt Trương Hổ sáng lên:

“Anh Lục, em còn có đường ra khác sao? Anh mau nói đi, em thật sự rất muốn đưa em gái đi. Bà nội và bác gái cả trong nhà rất quá đáng, gần đây em nghe nói bọn họ muốn gả chồng cho em gái em, đối phương còn là ông già mấy chục tuổi, con trai đã xấp xỉ em gái em. Chuyện này còn chưa nói thẳng ra, em sợ nhỡ đâu là thật, em không ngăn được.”“Hiện giờ thì bất chấp tất cả, trong tay có tiền thì dẫn em gái ra ngoài ăn một bữa, đảm bảo hai bọn em không bị đói chết. Tuy lần nào cũng bị đánh, nhưng giao hết tiền em gái vẫn bị đánh, còn không bằng ăn chút đồ bổ còn có thể cao hơn chút.”

Cố Thanh Thanh im lặng ở một bên nghe, nhìn cô gái nhỏ bên cạnh một lát.

Tuy xuất thân không tệ lắm, nhưng cuộc sống đúng là có chút thê thảm.

Cảnh ngộ không khác cô lúc trước là mấy, nhưng tính ra cô ấy vẫn tốt hơn cô một chút.Như vậy chỉ có thể tìm lối tắt.

“Mấy năm nay câu làm việc, có tiền tiết kiệm không?”

Nghe thấy thế Trương Hổ cười buồn bã:

“Không có, gần như là không có một đồng. Em vẫn luôn ăn mặc tiết kiệm, nhưng vẫn bị bọn họ lấy mất. Mới đầu chỉ ép em đưa cho bọn họ, sau này em muốn giữ lại một ít, kết quả cuối cùng đều bị bọn họ thu mất. Vì mấy đồng, bà nội cũng có thể nháo đến đơn vị, bôi đen em khắp nơi, trên người em không giữ được đồng nào.”

Trương Hổ sửng sốt: “Không cần công việc sao? Vậy… Em nuôi sống em gái kiểu gì?”







Bạn cần đăng nhập để bình luận