Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 201: Mua Đất



Vương Chính Quốc ℓiếc mắt nhìn Cố Thanh Thanh một cái, thở dài trong ℓòng:

“Được, nơi này vốn ℓà trong thôn dùng để xây khu nhà ở cho thanh niên trí thức, cậu nguyện ý xây cũng giảm bớt gánh nặng cho thôn. Vậy cậu chọn chỗ đi, tôi có thể giúp cậu đến trong thôn tìm người, nhưng cần trả phí, tự cậu thanh toán.”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Đó ℓà đương nhiên.”

“Còn thanh niên trí thức Tiền và thanh niên trí thức Phùng, hai người muốn thuê phòng vậy tạm thời thuê chung một phòng trước, xây nhà cần khoảng hơn một tháng. Đợi đám thanh niên trí thức Lục xây nhà xong dọn qua, đến ℓúc đó sẽ có hai gian phòng, các cô tách ra thuê ℓà được.”

Vương Chính Quốc hỏi:

“Cậu muốn xây ở đâu? Đừng chiếm miếng đất trồng rau tốt nhất, tôi thấy có mấy thanh niên trí thức rất cần mẫn, vẫn luôn trồng rau ở đây.”

Lục Hướng Dương gật đầu: “Sẽ không chiếm đất trồng rau của bọn họ, nơi rộng như vậy, cũng đủ cho tôi xây nhà.”

Anh nhìn về phía tay phải, cũng chính là phía bắc, Lục Hướng Dương chỉ vào một mảnh đất trống nói:Mấy thanh niên trí thức bị đại đội trưởng nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng lập tức lạnh lẽo.

Vương Chính Quốc nói với mấy thanh niên trí thức thuê nhà:

“Các cậu cũng thấy rồi đấy, thanh niên trí thức càng ngày càng nhiều, phòng ở đã không đủ. Trước đây phòng ở nhiều ít người tôi mới thu của các cậu ít tiền thuê như vậy, nếu tương lai còn có thanh niên trí thức tới, vậy thì phòng của các cậu ở trong thôn cũng có quyền quyết định thuê hay không thuê, hai người thuê hay là ba người thuê. Hơn nữa, ở riêng giá chắc chắn sẽ tăng lên.”

Mọi người: “…”“Nơi này, mảng rộng này đều muốn, chỗ bên cạnh tôi sẽ làm vườn rau.”

Nhìn Lục Hướng Dương khoa chân múa tay, Vương Chính Quốc nhíu mày: “Mảng rộng như vậy sao? Cậu muốn rộng bao nhiêu?”

Lục Hướng Dương nói: “Muốn một ngôi nhà có sân nhỏ.”

Vương Chính Quốc: “…”Thôi, dù sao anh cũng có tiền, đất cũng rộng, mặc anh đi.

Lục Hướng Dương lại chỉ bên tay trái: “Chỗ kia tôi cũng muốn, cỡ một gian nhỏ.”

Vương Chính Quốc cũng mặc kệ chuyện này, chỉ gật đầu:

“Được, tôi biết rồi, hai mảnh này cho cậu, sau này có thanh niên trí thức khác muốn xây nhà, tôi sẽ sắp xếp đến chỗ khác. Nhưng mà dù sao cũng đang ở trong thôn, tuy không phân chia đất nền nhà cho cậu, nhưng dù sao cũng là xây nhà cho cậu, cậu nên cho chút tiền mới được, nếu không tôi không tiện ăn nói.”“Đồng chí nam thì ở ký túc xá nam, chen chúc một chút là được.”

Nhìn thoáng qua đám thanh niên trí thức này, Vương Chính Quốc hơi đau lòng vì đám Lục Hướng Dương ra ngoài ở mà không thu được tiền thuê nhà, chỉ có thể đánh chủ ý lên người mấy thanh niên trí thức mới tới.

Ông ta nhìn mấy gương mặt trẻ tuổi non nớt, trong lòng có chủ ý.

…Tránh cho nhìn là thấy ghê tởm.

Ba người cùng đi tới sân sau.

Sân sau của khu thanh niên trí thức thật sự rất rộng, có mảng lớn đất trồng rau, góc tường còn có chuồng heo chuồng gà…

Đất rất rộng, nếu không lần trước mọi người sẽ không chơi ném tuyết ở nơi này, chính là vì đất rộng thi triển dễ dàng.Tiền Lệ trợn tròn mắt, muốn nói lại đại đội trưởng gian trá này mấy câu, nhưng nghĩ lại mình mới tới, vẫn nên thôi thì hơn.

Vì thế mọi người dựa theo lời Vương Chính Quốc nói từng người đi sắp xếp, mà Vương Chính Quốc và Lục Hướng Dương cùng đến sân sau, xem anh muốn xây nhà ở đâu.

Lục Hướng Dương dẫn theo Cố Thanh Thanh, thấy cô gái nhỏ có vẻ tâm trạng không được tốt, anh thở dài trong lòng, chán ghét đối với Lý Phú Quý lại tăng thêm mấy phần.

Trịnh Giai Giai sắp rời đi, Lý Phú Quý này cũng không thể để lại.

Đây đều ℓà nguồn thu về cho thôn đấy!

Sao có thể miễn phí được?









Bạn cần đăng nhập để bình luận