Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 336: Bây Giờ Đi Nỗ Lực Đi



Cô có thyể yêu đương, có thể ở bên người đàn ông mình thích, bởi vì mọi chuyện cô đều có thể gánh vác hậu quả tệ nhất.

Nhưng mà đứa bé, tùy tiện như vậy ℓà có thể sitnh sao?

Vào ℓần đầu tiên còn chưa chính thức kết hôn, gả cho gia đình như Lục Hướng Dương, sao cô có thể để mình có danh hiệu mang thai trước khi kết hôn?Đến ℓúc đó đến thủ đô nhỡ đâu bị người ta ℓấy ra nói, thì cô phải ℓàm sao bây giờ?

Cô còn ℓâu mới để mang thai!

Cố Thanh Thanh lập tức quay đầu, không thừa nhận: “Không… Không có, chính là không mang thai mà thôi.”

Nhìn biểu cảm này của cô, Lục Hướng Dương lập tức biết cô uống, tức giận: “Sau này không được uống thứ đó nữa, không tốt cho cơ thể em.”

Cố Thanh Thanh không nói lời nào.Lục Hướng Dương nhìn thẳng mắt cô, nghiêm túc hỏi cô: “Thật sự quyết định theo anh trở về sao? Không giận anh à?”

Cố Thanh Thanh im lặng một lát, trả lời:

“Em vốn không giận anh, em có thể hiểu được. Chỉ có trong lòng hơi ấm ức, không muốn tiếp nhận cuộc sống như vậy mà thôi.”Cho nên hai lần đó, cô đều uống thuốc, bao gồm ngày hôm qua…

“Anh… Dọc đường đi anh đối xử cẩn thận với em như thế, luôn lo lắng em ăn cái gì ngủ có ngon hay không, ngày hôm qua còn dịu dàng như thế là sợ em mang thai ư?”

Lục Hướng Dương nhíu mày:Lục Hướng Dương nhìn chằm chằm bụng nhỏ của cô, tuy có chút tiếc nuối, nhưng cũng có thể lý giải:

“Không sao, sau này anh nỗ lực nhiều một chút, chắc chắn có cục cưng.”

Sau khi nói xong, anh vươn tay ôm Cố Thanh Thanh lên: “Bây giờ đi nỗ lực đi.”Cố Thanh Thanh vội vàng đẩy anh ra, nói: “Không được, anh mới trở về còn chưa tắm rửa, anh… Anh ăn cơm tối chưa?”

“Ăn rồi, anh tắm là được?”

Cố Thanh Thanh: “…”Cố Thanh Thanh hoảng sợ: “Anh làm gì thế? Thả em xuống.”

“Không thả!”

Anh thân cao chân dài, đi mấy bước ôm cô đến phòng ngủ, đặt người lên giường, cả người đè ép lên.“Đương nhiên là anh lo lắng, tuy chỉ có hai tối, nhưng mà… Anh cũng không nhàn rỗi, nhỡ đâu em mang thai, suốt đường đi nguy hiểm như vậy? Khi cơ thể khỏe mạnh bị va chạm có khả năng không sao, nhưng một khi mang thai, vậy thì sẽ khác. Nhỡ đâu chảy máu không kịp đến bệnh viện, nói không chừng có thể ảnh hưởng tới tính mạng, anh có thể không lo lắng sao?”

“Nhưng mà sau đó anh quan tâm em, cũng không phải vì lo lắng em mang thai mới quan tâm em. Anh vốn chiếu cố em, chỉ lo lắng em còn ít tuổi, bản thân không nghĩ tới, cho nên cẩn thận một chút. Anh là sợ…”

Bỗng nhiên Lục Hướng Dương cảm thấy không đúng: “Sao em lại nhìn anh với biểu cảm như vậy, em… Em uống thuốc đúng không?”

“Nếu anh nói được thì ℓàm được, có thể giải quyết mọi chuyện… Em không còn gì phải rối rắm nữa.”

Tươi cười trên mặt Lục Hướng Dương đều không kìm nén được, cúi đầu hôn cô mấy cái:

“Đều nghe em.”

Sau khi nói xong kéo áo của cô.

Cố Thanh Thanh bị dọa thét chói tai: “Anh anh… Em tạm thời không thể mang thai…”

Cả người Lục Hướng Dương cứng đờ: “Làm sao vậy? Em không muốn có con của chúng ta ư?”

Cố Thanh Thanh trừng anh: “Chúng ta còn chưa kết hôn đâu, tạm thời không được.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận