Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 548: Tụ Tập



Ngôi nhà này khoảng 400 mét vuông, trong sân có giếng nước, rất tiện sử dụng.

Hai bên đều ℓà nhà ở, phía đông có một phòng to Cố Thanh Thanh chuẩn bị dùng ℓàm phòng ℓàm việc, phòng còn ℓại Trương Hổ thu dọn ra để anh ta và Hứa Tấn Xuyên ở.

Đối diện có một phòng ℓà phòng bếp, một phòng nhỏ khác ℓà Trương Tĩnh ở, một phòng to ℓà Tiền Lệ và Từ Đông Mai ở.

“Như vậy ℓà đủ rồi, bình thường chúng tôi còn phải đi học, chỉ khi nghỉ mới ở thôi, không cần to như vậy. Những phòng trống kia thu dọn ra để cô để đồ, hay ℓà ℓàm phòng ℓàm việc cho cô cũng được.”

Wow!

Chẳng trách không sợ nhà của anh ta có vấn đề gì, người ở nơi này ai dám trêu chọc!

Về đến nhà nhìn thấy bánh kem nhỏ và quà, Lục Nhị Hùng rất vui vẻ, lập tức kêu gào muốn ăn đùi gà.

Vì thế vào buổi tối, con gà trống kia vào nồi.“Đúng vậy đúng vậy! Tôi cũng muốn gặp tôi cũng muốn gặp!”

Tiền Lệ và Từ Đông Mai đôi mắt sáng lấp lánh, vẻ mặt chờ mong.

Ba người này còn mang theo quà cho cục cưng nhỏ, khi Hứa Tấn Xuyên mang tới Tiền Lệ và Từ Đông Mai cũng lấy ra.

Cố Thanh Thanh cười nhận lấy:Sau khi cô rời đi Từ Phi chui từ một góc ra, có một số hẻm nhỏ đã có người bắt đầu bán ít đồ ăn, phần lớn đều là nông sản.

Cố Thanh Thanh mua một con gà trống, tới đường phố lại mua ít trái cây và hai cái bánh kem nhỏ về nhà.

Nhưng mà lúc này trái cây ở phương bắc quá ít quá ít, hôm nay vận may của cô tốt, gặp được một ít, về nhà hẳn là có thể dỗ tên nhóc Lục Nhị Hùng kia.

Từ Phi cẩn thận đi theo sau, đợi khi anh ta phát hiện Cố Thanh Thanh đi vào đại viện nào đó, ngây ngốc đứng cách đó không xa rất lâu còn chưa kịp phản ứng.“Đợi sau này có cơ hội tôi sẽ dẫn tới cho mọi người xem, yên tâm, đều tới thủ đô cơ hội gặp mặt chắc chắn nhiều hơn, đến lúc đó tôi và các cô bận hơn, đứa bé sẽ tới tìm tôi.”

Tiền Lệ gật đầu: “Cũng phải, vậy cô nhanh trở về đi, tự bọn tôi thu dọn được.”

Cố Thanh Thanh đạp xe đạp trở về.

Nơi này cô chuẩn bị ba chiếc xe đạp, đều là cũ, không quá bắt mắt, cũng tiện cho mấy người dùng.Cố Thanh Thanh vốn muốn bọn họ mỗi người một phòng, nhưng vẫn chưa thu dọn được, chỉ có một ngày Trương Hổ không làm kịp, chỉ có thể ở chung.

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Vậy được rồi, các cô vừa mới đến, dọn dẹp một lát rồi nghỉ ngơi, khai giảng còn một thời gian nữa, không vội.”

“Hợp tác xã gần đây Hổ Tử đều biết, các cô hỏi anh ấy là được. Phòng bếp có đồ ăn, các cô chăm sóc bản thân thật tốt, tôi đi về trước. Trong nhà còn mấy cục cưng, nhân lúc còn chưa khai giảng ở bên đám nhỏ nhiều một chút.”Gọi điện thoại cho Lục Hướng Dương nói đã sắp xếp mọi người xong xuôi, Cố Thanh Thanh rảnh rỗi, buổi tối đưa mấy đứa bé lên lầu dỗ đứa bé ngủ.

Trước mắt ngủ cùng phòng với cô chỉ có ba đứa nhỏ, lão đại và lão nhị đã có phòng nhỏ của mình.

Đây là lão đại yêu cầu, còn mãnh liệt yêu cầu mình ngủ giường riêng.

Cố Thanh Thanh chuẩn bị giường nhỏ cho cậu bé, một cái khác cho Lục Nhị Hùng.Năng lực sinh tồn của mấy người này rất mạnh, không cần Cố Thanh Thanh nhọc lòng mọi chuyện.



Tiền Lệ lập tức giữ chặt cô:

“Chừng nào thì cô đưa hai đứa bé tới cho chúng tôi nhìn một cái? Song sinh, thai ba đấy! Quả thực là có phúc, tôi muốn nhìn một cái.”

Có chút sợ anh trai nhưng vẫn muốn ngủ cùng với anh trai, kết quả bị anh trai đuổi xuống giường một cách vô tình, ngủ trên một giường nhỏ khác.

“Thật sao? Nhị Hùng nhà ta đúng ℓà ℓợi hại, có anh trai ở bên con, không cần phải sợ. Buổi tối nếu sợ hãi mà nói, thì đến phòng bên tìm mẹ được không?”









Bạn cần đăng nhập để bình luận