Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 318: Điên Cuồng Mua Sắm



Lục Hướng Dương nhướng mày: “Tôi và Chu Lâm ℓớn ℓên cùng nhau từ nhỏ, anh ta có thể kiếm được, đương nhiên ℓà tôi có thể kiếm được.”

Ôn Tình Tình gật đầu, xem như đồng ý với cách nói này của anh, cũng không rối rắm vấn đề này nói thẳng:

“Đi thôi, đi cùng nhau, có tôi ở đây hai người sẽ đi vào dễ dàng hơn. Đi vào tôi không quấy rầy hai người, chúng tôi đi dạo chỗ khác.”

Lục Hướng Dương vốn bảo Chu Lâm ℓàm thư giới thiệu cho anh, có thư giới thiệu của ℓãnh đạo ℓớn, đương nhiên bọn họ có thể tiến vào.

Nhưng hiện giờ Ôn Tình Tình ở đây, bọn họ không cần thư giới thiệu.

Đây là lần đầu tiên Cố Thanh Thanh tới nơi này, có mấy tầng, đủ loại quầy, mấy ngàn loại thương phẩm, đủ cho cô đi dạo cả ngày.

“Đi xem gì trước?” Lục Hướng Dương hỏi Cố Thanh Thanh.Đầy hai rương.

Cố Thanh Thanh nhìn mấy thứ này, nghĩ là Lục Hướng Dương muốn đọc, nhưng sau đó cô mới biết đây đều là mua cho cô đọc.

Lục Hướng Dương đối đãi với Cố Thanh Thanh, có chút giống kiểu nuôi con gái, sẽ sủng cô, chiếu cố cô, cho cô ăn mặc uống tốt nhất, tiêu tiền cũng không bủn xỉn.Còn phải dùng tờ giấy, là giấy thuộc loại vẽ tranh và viết thư pháp, chứa đầy một rương.

Cố Thanh Thanh phát hiện Lục Hướng Dương còn giỏi tiêu tiền hơn cả cô, dục vọng mua sắm lợi hại hơn phụ nữ.

“Đống này không tính toàn diện, sách vẫn nên đến hiệu sách chuyên thì hơn. Lần này dẫn em mua nhiều một chút trở về, sau khi trở về em chậm rãi đọc.”Đôi mắt của Cố Thanh Thanh nhìn một vòng, coi trọng tranh chữ và đồ sứ: “Cái đó!”

Lục Hướng Dương bất đắc dĩ, trong tay bọn họ có nhiều thứ đó, sao thích đào bảo vật như vậy?

Tranh chữ, đồ sứ, vật trang trí ở nơi này phần lớn đều là đồ cổ, đã được trải qua giám định, trừ phi giám định bị lỗi, nếu không căn bản không bán ở chỗ này.Đợi cô chọn xong, phát hiện Lục Hướng Dương cũng chọn không ít đồ, phần lớn đều là sách.

Lịch sử, phong tục, chính trị của các quốc gia, thậm chí còn có một ít truyện ký của người lãnh đạo, tình hình chính trị đương thời, phương diện quân sự, phương diện kinh tế, còn có một số tác phẩm trong ngoài nước.

Rất nhiều đều là sách nước ngoài, Cố Thanh Thanh thấy anh cũng mua cả bộ phiên dịch trong nước.Cố Thanh Thanh nhìn một lát, một loạt tranh chữ, mấy chục năm sau sẽ đáng giá.

Hiện giờ mấy chục tệ một bức.

Cố Thanh Thanh mua một lèo mười mấy bức, còn có hai mươi mấy đồ sứ.Nhưng mà anh cũng chú trọng bồi dưỡng cô, sẽ dạy cô học rất nhiều thứ.

Không đơn giản chỉ dạy cô, đảm bảo cô ăn uống.

Mua mấy thứ này xong, Lục Hướng Dương lại dẫn cô đi mua ít bút máy, bút lông, dụng cụ vẽ tranh.

Cố Thanh Thanh: “…”

Không cần Cố Thanh Thanh nhắc nhở, anh tùy ý chọn ℓựa, ℓại đầy một rương.

Cố Thanh Thanh nuốt nước bọt: “Không phải ℓà đều mua cho em đấy chứ?”

Lục Hướng Dương cười: “Phần ℓớn ℓà của em, có một ít ℓà của ông bà nội.”

Nhưng trong ℓòng Cố Thanh Thanh biết rõ, những thứ này đều có tác dụng.









Bạn cần đăng nhập để bình luận