Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 535: Thay Đổi



Hứa Tấn Xuyên cầm đồ còn dư ℓại vừa định trở về, Lý Vũ Tình bất rngờ chạy chậm tới:

“Hứa Tấn Xuyên!”

Nhìn tài ℓiệu trong tay Hứa Tấn Xuyên, Lý Vũ Tình có chút thấp thỏm nói: “Có thể cho tôi một phần không?”

Hứa Tấn Xuyên nhìn cô ta một cái, mấy năm nay Lý Vũ Tình trưởng thành không ít, những ngày dạy học ở đại đội Hòe Hoa cô ta vẫn ℓuôn rất an phận.

Ôi trời ạ, lúc này Cố Thanh Thanh nhìn gương mặt nhỏ đáng yêu của con trai con gái, đều cảm thấy đáng yêu như vậy!

Lục Hướng Dương tan làm trở về, nhìn thấy Cố Thanh Thanh hữu khí vô lực nằm trên sô pha, bên cạnh rào chắn Lục Nhị Hùng trêu một em gái khóc, sau đó Đại Bảo đi dỗ em gái, đánh Lục Nhị Hùng một cái, Lục Nhị Hùng lập tức khóc to, còn gào to hơn em gái nhiều.

Vừa gào vừa lén nhìn phản ứng của mẹ.Cố Thanh Thanh và Lục Hướng Dương quyên tặng một đống tài liệu, cũng không hấp dẫn người khác chú ý, ngoại trừ được mấy câu khích lệ thì không có quá nhiều gợn sóng.

Năm 77 này đã xảy ra rất nhiều chuyện, nhưng cuộc sống của người thường vẫn trôi qua như bình thường.

Nhưng có một số người đang âm thầm nỗ lực, chỉ còn đợi cơ hội tới, một bước lên trời.Nghiêm túc dạy học, nghiêm túc học tập, cô ta không còn yêu đương nữa, cũng không dây dưa với Vương Vũ, thậm chí không có tiếp xúc gì với Vương Vũ.

Cô ta rất thân với Tống Manh, hai người vẫn luôn kết bạn mà đi, ở chung không tệ với giáo viên khác trong trường, không nói tới thân với mấy người ở sân sau như bọn họ, nhưng cũng không xa cách.

Dạy cùng một trường nên rất khách sáo, có đôi khi còn có thể nói mấy câu.Trong khu người nhà, Cố Thanh Thanh hữu khí vô lực nằm trên sô pha, phòng khách có rào chắn, cục cưng nhỏ bò đầy đất.

Đây là Lục Hướng Dương đặc biệt tìm người làm, không khác rào chắn đề phòng đứa bé chạy loạn ở đời sau lắm.

Bên trong rào chắn trải chiếu chống lạnh, phía dưới chiếu là chăn thật dày, đảm bảo mềm mại tránh cho đứa bé ngã đau.Mấy đứa bé không dễ trông như vậy, cho dù Cố Thanh Thanh có không gian giúp đỡ, có người chồng nghiêm túc còn có trách nhiệm như Lục Hướng Dương, cũng mệt không ít.

Lúc này cô thật sự thể nghiệm được vì sao kiếp trước nhiều phụ nữ sau khi kết hôn trông con sẽ mắc bệnh trầm cảm, sẽ tinh thần hỏng mất.

Điều kiện của cô tốt như thế, có đủ tiền tiêu còn có người giúp đỡ, trông con đã mệt như vậy, cô gái nhà bình thường không có ai giúp đỡ sẽ thế nào!Cô ta đã thay đổi nhiều.

Hứa Tấn Xuyên lấy hai phần tài liệu đưa cho cô ta:

“Chị dâu đã dặn dò, nếu cô muốn thì đưa cho cô một phần, còn có Tống Manh nữa, cũng có.”Lý Vũ Tình sửng sốt: “Tôi… Tôi và Tống Manh cũng có phần ư?”

Hứa Tấn Xuyên gật đầu.

Lý Vũ Tình im lặng một lát, nhận lấy tài liệu: “Thay tôi nói một tiếng cảm ơn với cô ấy!”

Lục Hướng Dương nghiến răng, tên vô ℓại này, trong mấy đứa bé có cậu nhóc ℓà khó dây nhất.

Em trai em gái còn nhỏ, còn chưa bò giỏi, Lục Nhị Hùng không dám chọc anh trai chỉ dám chơi với người nhỏ.

Cậu bé đang tuổi hiếu động, thường xuyên trêu em trai em gái khóc.

Sau đó bị anh cả giáo huấn.









Bạn cần đăng nhập để bình luận