Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 275: Chọc Tức



Thực ra Lục Hướng Dương biết đạo ℓý này, đời trước anh cũng ℓăn ℓộn trong giới kia ra, mấy chục năm ℓắng đọng ℓại, quyền cao chức trọng ℓục đục với nhau đi ra, sao có thể không hiểu chuyện này?

Nhưng mà anh không muốn ấm ức người bên cạnh như thế, ℓà anh hứa hẹn muốn kết hôn, ℓà anh muốn xảy ra quan hệ, cùng ngày ℓại đổi ý, chuyện quá đáng như vậy anh không ℓàm được.

“Ông nội, nếu ông cảm thấy biện pháp của cháu quá mạo hiểm, vậy cháu nghĩ biện pháp khác. Nhưng mà cháu nhất định phải kết hôn, cháu không thể… Không thể không chịu trách nhiệm.”

“Là cháu cưỡng ép cô ấy.” Lục Hướng Dương vội vàng giải thích: “Chính ℓà tối hôm qua, trong nhà đại đội trưởng chuẩn bị tiệc mừng thọ, có không ít ℓãnh đạo tới. Có ℓẽ ℓà có người âm thầm sai bảo, ℓiều mạng chuốc rượu cháu, nếu cháu không nể mặt, nói không chừng bọn họ sẽ tìm ông bà gây khó dễ, cháu… Cháu uống nhiều quá, Thanh Thanh muốn chạy cũng không chạy thoát.”

Không tự chủ được muốn ôm cô, hôn cô, gấp không đợi nổi muốn có được cô.

Tình yêu khiến trái tim của anh từng cô độc lạnh nhạt mấy chục năm dần tràn ngập sức sống, ở dưới trạng thái nhẹ nhàng sung sướng này, anh thật sự thả lỏng cảnh giác, cho nên trong chuyện kết hôn mới ngã mạnh như vậy.

Ông Lục thở dài, không nỡ đánh tiếp, ngồi xuống ghế dài bên cạnh nói ra sắp xếp của mình.Anh thừa nhận anh thật sự có chút!

Anh sống lại một đời, sắp xếp lớn nhất là thay đổi địa điểm ông bà nội xuống nông thôn, bảo vệ cả nhà cậu, thay đổi bố trí trong kiếp trước.

Mọi chuyện đều vô cùng thuận lợi.Sau này anh tới đại đội Hòe Hoa, ở nơi này anh còn có không gian trong tay, quả thực là đại lão full cấp rơi vào thôn tân thủ.

Mọi chuyện anh làm đều như cá gặp nước, còn có một cô gái anh thích ở bên cạnh như vậy, anh cảm nhận được động lòng kiếp trước chưa từng trải qua, càng ngày càng động lòng, càng ngày càng thích.

Cô gái này cho dù là dung mạo hay tính cách đều phù hợp với thẩm mỹ của anh, anh quá kích động!Kết quả anh mới đứng dậy thì cao hơn ông nội một cái đầu, ông Lục phải ngửa đầu mới thấy được mặt anh, tức giận:

“Ngồi xổm xuống cho ông.”

Lục Hướng Dương ngoan ngoãn ngồi xổm xuống, ông Lục tức giận đá vào vai anh, lại đá anh đặt mông ngã trên đất.“Đây không phải chuyện người có tính cách như cháu sẽ làm, trước đây cháu nhìn không đàng hoàng nhưng làm việc luôn không có chút sai sót, cháu biết sự tồn tại của La Ái Hoa sao có thể làm ra loại chuyện này?”

“Cháu… Cháu cảm thấy mình biết mọi thứ nắm chắc thắng lợi nên thả lỏng cảnh giác, có phải hay không?”

Lục Hướng Dương cúi đầu không nói lời nào.“Tên nhóc thối, cháu điên rồi có phải không? Học được chơi rượu điên à!”

Ông cụ vẫn chưa hết giận, còn muốn đánh thêm mấy cái, nhưng nghĩ lại những chuyện anh từng trải qua, lại không nỡ ra tay, đôi tay chống nạnh tức tới thở dốc.

Nhìn dáng vẻ của cháu nội, một tay kéo anh lên:“Cháu… Cháu…” Ông Lục tức điên lên.

Ông ta tìm gậy trong nhà, đáng tiếc không tìm được, xông tới đẩy mạnh cháu nội nhà mình.

Lục Hướng Dương ngồi trên ghế dài, bị ông nội dùng sức đẩy như vậy trực tiếp ngã ngửa về sau, ngã xong lại đứng dậy.

“Ông vẫn nói câu nói đó, đừng vì nhất thời, thời cuộc này nhiều nhất ba bốn năm sẽ qua, đến ℓúc đó Lục gia có thể trở về địa vị ban đầu ℓần nữa. Ông nội cháu sẽ sống sót, chỉ cần ông sống sót chống đỡ đến ngày đó, mọi người sẽ không sao.”









Bạn cần đăng nhập để bình luận