Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 446: Hôn Sự Với Lâm Gia Thật Sự Xảy Ra Vấn Đề Ư?



Đi dạo quanh khu người nhà một vòng, tính toán thời gian đạp xe về nhà.

Khi tới đại đội Hòe Hoa sắc trời đã hơi đen, vừa vặn gặp được một đám người đi sửa đường trở về.

Mấy người đàn ông Lý gia đi nhanh, đã rời đi trước, theo sau ℓà bác gái cả Lý, Trương Lan Hoa, còn có Lý Hồng Châu.

Hôn sự với Lâm gia thật sự xảy ra vấn đề ư?

Mạnh Phồn là sáng sớm hôm sau đến, Cố Thanh Thanh mới ăn cơm sáng xong anh ta đã tới, dọa Cố Thanh Thanh kinh hãi!

“Sớm như vậy sao? Anh ăn cơm sáng chưa?”

Bên ngoài có tuyết bay, trên người Mạnh Phồn có tuyết rơi, lông mi đều trắng.

Mạnh Phồn gật đầu: “Đã ăn, cô đi theo tôi đến trường học một chuyến, tìm ảnh chụp của mẹ cô.”Cố Thanh Thanh nhướng mày, không biết vì sao khi thấy ánh mắt oán hận của Lý Hồng Mai nhìn về phía cô, cô cảm thấy phiền phức sắp tới.

Nhưng mà không sao, Cố Thanh Thanh biết rõ lúc này đám người này đã không có biện pháp đối với cô, thật sự tới tìm cô gây phiền phức, cũng chỉ là giải buồn cho cô mà thôi.

Cố Thanh Thanh nhếch miệng, đạp xe qua trước mặt mấy người này.

Về đến nhà thấy phòng Vương Vũ ở đối diện vẫn sáng đèn, còn có tiếng nói chuyện, xem ra là đã trở về với Lý Vũ Tình.Cố Thanh Thanh nhếch miệng cười: “Chú Vương, còn nhớ rõ cháu không?”

Nơi này có nhiều người họ vương, không chỉ đại đội Hòe Hoa, mấy đại đội xung quanh đều có không ít.

Chú Vương đã hơn 60, ở nơi này làm lâu năm, cho dù là mấy năm không có học sinh ông ta vẫn luôn canh giữ ở đây.

Chú Vương híp mắt, nghĩ rất lâu.Cố Thanh Thanh đi thay áo bông càng thêm ấm áp, khóa cửa lại đi theo Mạnh Phồn đến trường học.

“Lúc này học sinh đã nghỉ, hẳn là chỉ có bảo vệ ở cửa, chưa chắc có thể tìm được ảnh chụp.”

“Trước đây bà ấy từng dạy học sinh, tôi còn nhớ rõ mấy người, đến lúc đó đi tìm bọn họ xem, xem bọn họ có ảnh chụp hay không.”

Mạnh Phồn cười nói: “Khi đó cô còn nhỏ đúng không? Thật sự còn nhớ rõ à?”Cố Thanh Thanh nghĩ một lát:

“Cũng không còn nhỏ nữa! Hơn nữa đều là người gần đây, lúc ấy tôi trông xinh đẹp còn đáng yêu, bọn họ đều rất thích tôi, còn mang đồ ăn vặt cho tôi nữa!”

Ánh mắt Mạnh Phồn nhìn cô, không nhịn được kèm theo chút từ ái của trưởng bối nhìn vãn bối:

“Bây giờ cô vẫn xinh đẹp còn đáng yêu, nếu bọn họ nhìn thấy cô, nói không chừng còn mang đồ ăn vặt cho cô!”Cố Thanh Thanh không nghĩ tới anh ta gấp như vậy, nhưng mà nghĩ lại là người nhà, dường như cũng có thể lý giải.

Đôi mắt cô nhìn tóc của Mạnh Phồn với vẻ sâu xa, hệ thống của cô có thể làm xét nghiệm DNA, nếu Mạnh Phồn thật sự là em trai của Cố Tích Vân, vậy chính là cậu của cô.

Nếu có quan hệ huyết thống với cô, chắc chắn có thể giám định ra được.

Đáng tiếc lúc này không có ai hiểu về kỹ thuật này, đối với Mạnh Phồn mà nói vẫn phải tìm chứng cứ.Cố Thanh Thanh: “…”

Trai thẳng khen luôn thần kỳ như vậy sao?

Khi tới trường học học sinh đã nghỉ đông, quả nhiên chỉ có chú bảo vệ ở cửa.

Nhìn thấy Cố Thanh Thanh, chú bảo vệ nhìn chằm chằm cô một lúc lâu.

“Cháu ℓà… Cô bé xinh đẹp kia?”

“Đúng vậy, chính ℓà cháu! Con gái của cô Tiểu Cố năm đó, chú Vương, trong trường học còn có ảnh chụp của mẹ cháu không ạ?”

Chú Vương ℓập tức cười đến nếp nhăn đầy mặt:

“Đúng vậy đúng vậy, chính ℓà cháu, ℓúc trước cả trường học chỉ có cháu xinh nhất, người cả trường đều thích cháu.”













Bạn cần đăng nhập để bình luận