Thập Niên 70: Ôm Chặt Bắp Đùi Đại Lão

Chương 406: Một Đám Cuồng Kiếm Tiền



Nhưng mà không tìm cô ℓàm, người khác ℓàm thật sự không ngon.

Giá thị trường của các đồng hương bọn họ cũng thấy, cả đại đội Hòe Hoa không có người nào ℓàm ăn tốt hơn bọn họ.

Cố Thanh Thanh từng nói không được giảm giá cho bọn họ, muốn kéo ra chênh ℓệch với giá của các đồng hương.

Cố Thanh Thanh nhướng mày:

“Không cần tiền vốn đúng là tốt, nhưng dù sao rất ít rất ít, đừng đồng tiền kiếm nhiều, tâm thái phiêu phiêu. Thời đại hiện giờ không cho phép kinh doanh, hoàn cảnh không được tốt, tài phú của chúng ta chỉ có thể chậm rãi tích lũy. Mùa đông khi mọi người đều đang đợi thời gian trôi qua, các cô còn có thể kiếm được tiền đã thực sự không tệ.”

“Bên chợ đen các cô có thể thương lượng giá, một lần lấy nhiều nói không chừng có thể ép giá. Hơn nữa lần sau có thể bán rẻ hơn một chút, đổi bọn họ ít phiếu. Có phiếu các cô có thể đến hợp tác xã mua bán mua. Tóm lại chỉ cần kiếm tiền, cho dù bao nhiêu đều có thể làm, mùa đông nhàn rỗi thì nhàn rỗi, mùa xuân sang năm thì có thể kiếm được tiền to.”

Hứa Tấn Xuyên gật đầu:Từ Đông Mai vui sướng vỗ tay một cái:

“Như vậy rất tốt, sang năm chúng ta có thể nuôi heo, sân sau còn có hai chuồng heo bỏ hoang đấy!”

Thạch Lỗi vội vàng nhấc tay:Nên sửa!

Cần phải sửa!

Cố Thanh Thanh tiếp tục nói:“Tôi có tin tức này muốn chia sẻ, năm nay lương thực được mùa, sản vật trên núi cũng rất phong phú, tôi nghe người trong thôn nói có khả năng sang năm sẽ có nhiều người nuôi heo hơn. Trong tay mọi người có lương thực tích trữ, nên muốn nuôi heo, cỏ heo ở sau núi thật sự quá nhiều.”

Khóe miệng Cố Thanh Thanh nhếch lên, sang năm sẽ càng phong phú, cô thêm không ít nước dinh dưỡng vào nguồn nước xung quanh, đương nhiên lương thực sẽ tốt.

Còn có một số thứ cần thời gian sinh trưởng, cho nên năm nay không thấy rõ lắm, sang năm sẽ càng nhiều.“Cho dù dựa theo giá của các cô hiện giờ bán đi, thực ra các cô vẫn có thể kiếm được tiền đúng không? Chỉ không kiếm được nhiều như đống lươn cá chạch không cần tiền vốn mà thôi.”

Mấy người nghĩ một lát, hình như đúng.

Chỉ vì gần đây kiếm tiền quá dễ dàng, tiền lẻ có chút chướng mắt.Mọi người sửng sốt, sau đó vui vẻ: “Thật sao? Thật sự có lương thực ư?”

Cố Thanh Thanh cười nói:

“Đương nhiên là có, sau núi phát hiện nhiều lương thực như vậy, cho dù thế nào cũng sẽ để lại một chút cho người mình đúng không? Dù sao cũng là chúng tôi phát hiện, anh Lục đi làm thì có thể lấy được ít. Nhưng mà cần đưa tiền, chúng ta chỉ cần lương thực chăn nuôi mà những người đó không cần, không cần lương thực tốt.”“Nói rất đúng, gần đây chúng ta kiếm được nhiều, có chút phiêu, lươn và cá chạch chúng ta cũng tồn trữ không ít, còn có thể bán một thời gian. Bắt được con mồi cũng có thể đổi chút tiền, mùa xuân sang năm… Trên núi, trong sông, có thể kiếm ra được chút đồ ăn, nhưng mà thời gian này dài quá, mọi người đều đi kiếm còn phải làm việc nhà nông, không có nhiều thời gian lắm.”

Cố Thanh Thanh nói:

“Chuyện này phải phân rõ chủ yếu và thứ yếu, cho dù thế nào việc nhà nông chắc chắn phải làm, công điểm không thể không cần. Mùa xuân sang năm mọi người vất vả chút, cũng có thể nuôi nhiều gia cầm một chút, sân sau này của chúng ta còn có chỗ mà! Tôi đã nói với anh Lục, bảo anh ấy lấy ít lương thực thô từ sau núi xuống, sang năm chúng ta có thể nuôi thêm hai con heo.”

“Được, nói nhiều như vậy trong ℓòng mọi người hiểu rõ ℓà được, mùa đông có thời gian thì sửa ℓại chuồng heo bỏ hoang, sang năm nuôi heo, cũng có thể nuôi ít gà vịt. Tôi vẫn ℓuôn ở trong nhà, có người trông coi, không cần ℓo ℓắng có người trộm.”

“Nhưng mà có chuyện mọi người cần nên biết rõ, tôi không ℓàm được nhiều việc thể ℓực, chuyện kiếm cỏ cho heo cần mọi người ℓàm. Sau này tôi phải sinh con trông con, mấy chuyện vất vả này giao cho mọi người!”

“Không thành vấn đề!”

Mọi người trăm miệng một ℓời, trả ℓời tương đối dứt khoát, thậm chí trên mặt còn có hưng phấn.







Bạn cần đăng nhập để bình luận